.
Chương 157:
Quý Đình Hiên nói: "Phác Đình, cậu bị bắt cóc đã tiêu hết ba trăm triệu tiền chuộc rồi, cậu không moi ra được sáu tỷ đâu."
Hơn một nửa trong sáu tỷ đó là vay của ngân hàng, nhưng trong tay anh cũng có số tiền vốn tương ứng.
Bởi vì Hạ Phác Đình từng bị bắt cóc, truyền thông lại lan truyền rằng Hạ Thị đã tiêu hết ba trăm triệu để cứu anh cho nên Quý Đình Hiên mới nói như thế.
Hạ Phác Đình tiến đến gần Quý Đình Hiên, thành thật nói: "Là quân giải phóng nhân dân Đại Lục đã cứu tôi, chúng tôi không mất một đồng nào, nên hiện giờ tôi có hai tỷ tiền mặt!"
Quân Giải phóng Nhân dân của Đại Lục, viết tắt là PLA.
Chẳng lẽ bởi vì Hạ Thị đứng về phía Đại Lục cho nên quân giải phóng mới ra tay sao?
Cậu cả Quý nhìn người mũi khoằm kia, người nọ kéo anh ta lại nhỏ giọng lẩm bẩm, rồi cả hai cùng đi vào nhà vệ sinh.
Hạ Phác Đình vỗ Hứa Thiên Tỉ: "Còn không mau đi theo để nghe xem bọn họ nói gì."
Cạnh tranh trong kinh doanh nói thì cao to vĩ đại, nhưng thực chất vận dụng vào trong cuộc sống lại rất đơn giản, nghe lén chính là cuộc cạnh tranh tốt nhất.
Hứa Thiên Tỉ lập tức đứng dậy rồi chạy nhanh như chớp.
Sắp đến giờ đấu giá rồi, một giá cả hợp lý là cực kì quan trọng, bởi vì mỗi lần ra giá thì phải thêm một trăm triệu.
Một trăm triệu ở quê nhà của em gái thì có thể sửa đường đến mọi ngóc ngách mà cô muốn đi.
Tất nhiên là tiết kiệm được thì tiết kiệm.
Sắp bắt đầu rồi, nhân viên công tác lần lượt lên sân khấu, các giám đốc của công ty đất đai cũng từ từ đến nơi, những người như giám đốc Quách của Quách Thị, giám đốc Bao của Tây Nguyên đều là bạn bè cũ nên cũng đến chào hỏi Hạ Phác Đình, hỏi thăm bệnh tình của Hạ Chương và Hạ Trí Hoàn.
Chẳng mấy chốc, đấu giá viên đã ôm tài liệu đi lên sân khấu, tất cả mọi người quay về chỗ ngồi.
Hứa Thiên Tỉ trở về nói: "Anh họ, cái tên mũi khoằm kia đợi chúng ta ra giá đến ba tỷ chín thì sẽ bảo Quý Đình Hiên ra át chủ bài, còn nói rằng chắc chắn chúng ta sẽ sợ và lựa chọn từ bỏ!"
Ba tỷ chín là giới hạn của Hạ Phác Đình, át chủ bài trong lời của tên mũi khoằm kia sẽ là gì đây?
Hứa Thiên Tỉ nhìn anh họ: "Làm sao đây?"
Theo như dự đoán của Hạ Phác Đình về nền kinh tế tương lai, giành được bán đảo Hồng Sơn này chính là lời to, nhưng vẫn là vấn đề đó, tên mũi khoằm kia đến từ phố Wall, là một người Do Thái cực kỳ khôn khéo, át chủ bài của anh ta rốt cuộc là gì vậy?
Làm sao để có thể biết trước át chủ bài kia và nghĩ ra kế sách đối phó chứ?
Chính vào lúc này, sau lưng anh vang lên tiếng cạch cạch cạch của giày cao gót đi trên nền đất.
Hạ Phác Đình theo phản xạ muốn quay đầu lại nhưng đã kìm lại và hỏi: "Có phải là chị dâu cậu đến rồi không?"
Hạ Thị cũng có át chủ bài, chính là Tô Lâm Lang.
Nếu cô là phụ nữ trong một gia đình bình thường thì sẽ không giúp ích được gì cho việc làm ăn buôn bán.
Nhưng lúc cô lên báo, khí chất đã gây chấn động cả Hương Giang, vậy thì hôm nay việc cô trang điểm lộng lẫy xuất hiện là rất cần thiết.
Cậu cả Hạ cũng không biết em gái được mẹ anh ăn diện chải chuốt trông như thế nào.
Nhưng Hứa Thiên Tỉ vỗ một cái lên đầu gối của anh họ mình và hô: "Oa!"
Hạ Phác Đình đau đến co quắp, trong lòng thầm nói chắc chắn là rất đẹp, tay anh nắm lấy xe lăn, mắt nhìn về phía trước.
Mặc dù tất cả những người quay đầu lại nhìn đều không lên tiếng, nhưng trong lòng đều kêu òa lên.
Quý Đình Hiên vừa mới đi ra từ nhà vệ sinh, nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, ánh mắt bỗng nhiên cứng đờ.
Thổ cẩm thủ công là một loại vải vô cùng thoải mái và tinh tế, màu xanh sẫm kết hợp với dệt hoa văn chìm màu vàng, một màu sắc khiêm tốn mà lộng lẫy, cả hai bổ sung cho nhau tạo nên sự sang trọng nhưng không phô trương.
Vòng eo mảnh mai và đường nét cơ thể mềm mại khiến vẻ đẹp của bộ sườn xám được phát huy đến tột đỉnh.
Viên ngọc lục bảo hình giọt nước được làm nổi bật bởi lớp viền bằng bạc và được tôn lên bởi các viên kim cương, nó sáng ngời rực rỡ trên ngực cô, không những không chói mắt mà ngược lại còn khiến đôi môi đỏ mọng của cô trông thật thanh tú và rung động lòng người.
Đây là một chiếc sườn xám tuyệt đẹp, từ cổ cho đến đường vai rồi lại đến vòng eo, mọi thứ đều vừa khít và đẹp đẽ!
Ngoài ra còn có kính râm, găng tay tơ tằm cùng màu, vòng tay cùng một bộ với dây chuyền và chiếc túi Hermès cổ điển màu đen.