Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172:

. Chương 172:
Mà bây giờ, bởi vì không tiện lên xuống cầu thang nên đồ ở tầng hai lại dọn hết xuống phòng ngủ của Hạ Phác Đình ở tầng một.

Đương nhiên, Tô Lâm Lang cũng phải ở chung phòng với anh.

Cô phải ở cạnh chăm sóc một người đang trong thời kỳ dưỡng bệnh, vì vết thương ở đầu gối nên không thể đứng dậy, chỉ có thể di chuyển bằng xe lăn.

Chị dâu có thể về nhà, Băng Nhạn là người vui vẻ nhất, cô bé muốn tắm cùng Tô Lâm Lang, còn muốn kể cho cô nghe câu chuyện mà mình học được ở nhà trẻ.

Nhưng bởi vì cô bé bị nói lắp, mãi đến khi tắm rửa xong, được Tô Lâm Lang dắt lên tầng và đưa vào trong chăn, đến khi đi ngủ thì Băng Nhạn mới kể được một nửa câu chuyện.

Người ta nói, nếu một người không có nỗi lo lâu dài thì kiểu gì cũng có mối lo trước mắt.

Mà bây giờ thì điều khiến Hạ Phác Đình nhọc lòng nhất cũng là về chuyện kia của Hứa Uyển Tâm.

Tô Lâm Lang đưa Băng Nhạn về phòng, sau đó trở lại thì đã thấy cậu cả Hạ cầm điện thoại, mày nhíu chặt: “Thiên Tỉ, đã hai tuần rồi mà vẫn chưa tìm thấy người, mà trạng thái tinh thần của mẹ anh thì càng ngày càng kém!”

Hứa Uyển Tâm có tâm sự, tình trạng của bà không được tốt lắm.

Hôm nay chủ nông trường Tần tới, bà chỉ ra ngồi hai phút, tùy tiện ứng phó hai câu rồi lại vội vàng về Phật đường.

Hạ Phác Đình cũng mới biết rằng có một người nắm trong tay thứ có thể hủy hoại mẹ anh như vậy.

Lúc này anh mới được biết lý do mẹ anh tránh ở trong Phật đường sáu, bảy năm.

Bây giờ anh không đi lại được, chỉ có thể thuê người đi tìm, bất chấp mọi thủ đoạn cũng muốn tiêu hủy thứ đó.

Nhưng mà nửa tháng trôi qua, chuyện này chẳng có tiến triển gì, không có tin tức nào về người kia.

Hạ Phác Đình sốt ruột, lòng như lửa đốt.

Rốt cuộc thì ai cũng không biết người kia có liên lạc với Linda Tôn và biến bà ta thành lợi thế hay không.

Như vậy thì cục diện sẽ hoàn toàn đảo ngược, nhà họ Hạ không những phải rút đơn kiện, thậm chí có thể phải chu cấp cho bà ta cả đời.

Hoặc là, chỉ có thể khiến bà ta bị sét đánh chết.

Hứa Thiên Tỉ khá lạc quan, cậu ta nói: “Anh họ, liệu có phải người kia đã chết không?”

Hạ Phác Đình nhíu mày: “Đừng có hy vọng vào vận may hư ảo mờ mịt, mau tìm người đi!”

Tắt điện thoại, anh ấn ấn thái dương.

Băng gạc trên đầu anh đã được tháo ra, gần lỗ tai có một vết sẹo trông rất giống con rết, nhìn rất đáng sợ.

“Em gái?” Anh gọi khẽ.

“Tô Lâm Lang duỗi tay: “Em đây.” Cô xoa mông giúp anh rồi hỏi: “Anh lại đau à?”

Hạ Phác Đình lắc đầu, vỗ vỗ đệm: “Đệm của anh làm bằng lông đuôi ngựa, hơi cứng chút, đệm của em trên tầng là lông vicuna, thích hợp với phái nữ nên mềm hơn. Nếu em không quen đệm của anh thì mai thay cái khác.”

Chỉ có người giàu mới để ý đệm làm bằng chất liệu gì.

Tô Lâm Lang thuộc dạng treo cái dây thừng lên cũng ngủ được, không thèm để ý đệm có mềm hay không.

Cô nói: “Cái này là được rồi.”

“Vậy sau này chúng ta cứ ngủ dưới tầng đi, anh cũng thích cái giường này.” Hạ Phác Đình nói, mò mẫm thấy vợ đã lên giường thì ôm cô về phía mình, dịu dàng hỏi: “Hôm nay chủ nông trường Tần tới, em vui lắm có phải không?”

Sự kiên nhẫn của Tô Lâm Lang là dựa trên tiền đề bốn trăm triệu và cậu cả Hạ đang vừa mù vừa què. Cô là người rất táo bạo, chẳng có kiên nhẫn chút nào, thấy anh lải nhải thì cô cảm thấy rất phiền, bèn vỗ mông anh một cái: “Ngủ đi!”

Mông của Hạ Phác Đình bị hoại tử, bị đánh thì đương nhiên là đau, mặt anh trắng bệch, đôi mày kiếm run rẩy nhăn lại như thể liền thành một đường.

Băng gạc trên đầu anh đã được tháo bỏ, chỉ còn một vết sẹo trông như con rết, mặt run rẩy, vết sẹo cũng run rẩy theo.

Tô Lâm Lang mềm lòng với thương binh nhất, thấy thế thì cô lại không nhịn được mà xót anh, vội vàng giúp anh xoa xoa. Cô đang định dỗ hai câu để ạnh mau ngủ thì lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Người gọi cho cô lúc nửa đêm chỉ có thể là Thủy Tử.

Quả nhiên là cậu ta, Thủy Tử nói: “Chị dâu, em đến Macao rồi, đã xác định được danh tính người trong ảnh.”

Tô Lâm Lang hỏi: “Cậu không bị lộ đấy chứ?” Sau đó cô lại nói: “Tên, nghề nghiệp là gì?”

Lúc trước họa sĩ kia dùng tên giả, là tên tiếng Anh, mà bây giờ muốn tìm người thì phải xác định được tên thật.

 


Bình Luận (0)
Comment