.
Chương 190:
Nhưng Hạ Phác Đình cũng nói: "Để cho chủ tịch Tô phụ trách chuyện này đi, tôi sẽ đi cùng cô ấy, đương nhiên sẽ chuẩn bị cả hai phương án, mọi người phải bắt tay vào điều động một tỷ hai tiền mặt để dự phòng, nếu chủ tịch Tô không giải quyết được, chúng ta sẽ trả tiền để giải quyết."
Đánh thắng thì đánh, đánh không được thì trả một tỷ hai, chuẩn bị cho cả hai trường hợp.
Nhóm thành viên hội đồng quản trị cứ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đương nhiên họ không muốn quỳ gối đưa tiền nhưng họ không có cách nào khác.
Ngoài ra, còn có một người phụ nữ tên là Ngô Đổng Lý, phụ trách về tài chính tổng thể của Hạ Thị.
Nhất định không thể tin tưởng Tô Lâm Lang được, hơn nữa dòng tiền mặt của Hạ Thị có thể chịu nổi, cô ta đã lập kế hoạch sẵn sàng, chỉ cần cúi mình là được.
Nhưng cô ta vừa định đứng lên, giám đốc Hứa lại kéo một cái: "Yên lặng theo dõi trước đã!"
Mấy ông lớn trong tổ chức theo đạo khá khó nhằn nhưng nếu có thể tiết kiệm được một tỷ hai, thì sao?
Một khoản tiền lớn như vậy đủ để giảm một nửa chi phí xây dựng tại bán đảo Hồng Sơn, có thể ngay khi ra mắt, bọn họ có thể bán hết!
Cứ như vậy, chủ tịch đại diện Tô Lâm Lang ngày đầu nhậm chức, đã nhận một công việc lớn đủ để cho cả Hạ Thị oanh động.
Cô muốn đối phó với ông sáu Lục, đồng thời còn phải tiết kiệm một tỷ mốt cho Hạ Thị.
Dù tin hay không nhưng sau khi cuộc họp hội đồng quản trị kết thúc, tất cả các thành viên hội đồng đứng lên đều cung kính, đồng thuận gọi cô là chủ tịch Tô.
...
Đương nhiên ông chủ sẽ không làm việc theo đúng giờ quy định, họp hội đồng quản trị xong là hai vợ chồng họ sẽ rời đi.
Bọn họ phải đi tuần khách sạn quốc tế một chút, giường mới của cậu cả Hạ đã chuẩn bị xong, buổi trưa còn để yêu cầu đầu bếp chuẩn bị đồ ăn ngon, ở nhà hàng xoay tròn trên tầng cao nhất, chỉ chờ để cho vị nữ đặc công quân giải phóng nhân dân Đại Lục ngọt ngào cay độc này biết tiền tài có thể làm cho cuộc sống tuyệt vời bao nhiêu.
Nhưng mới ra khỏi thang máy, điện thoại di động vang lên, Hạ Phác Đình nhận máy, vừa nghe thì sắc mặt đã lập tức thay đổi.
Anh dặn dò vệ sĩ xong thì nói: "Đến nhà cũ nhà họ Mạch!"
Ông sáu Lục không phải muốn tranh nhà cũ, mà là ông ta muốn chiếm dụng ngôi nhà đó làm của riêng
Nhà cũ cách khách sạn quốc tế không xa, khuôn viên này đã được xây dựng từ bảy, tám mươi năm trước, là phòng ngủ từ thời còn trẻ của bà cụ, nằm ở nơi tấc đất tấc vàng, vừa yên tĩnh lại thanh bình, vì thuộc về nhị phòng nên vẫn luôn được Hạ Mặc lo liệu.
Nhưng vừa rồi Hạ Phác Chú gọi điện thoại, nói bên kia đã xảy ra chuyện, cần Hạ Phác Đình nhanh chóng dẫn người đi xem.
Không cần phải đi xe, đi bộ cũng được. Hạ Phác Đình tự đẩy xe lăn nhanh như chớp, các vệ sĩ điên cuồng đuổi theo suốt quãng đường, chưa kể còn phải ngăn cản các phóng viên đã ngồi canh giữ từ trước đấy.
Vừa ra tới cửa đã đụng phải một cậu bé, cậu ta đột nhiên nghiêm túc: "Chào chị dâu ạ!"
Là cậu ba của nhà họ Quý, Quý Đình Phong, cậu ta đang đứng ở ngoài cửa. Tô Lâm Lang hỏi: "Quý Đình Phong, em đứng ở đây làm gì?"
Hạ Phác Đình lại hỏi tiếp: "Vệ sĩ của em đâu, hay em tự ý trốn ra ngoài, không sợ anh nói với ông nội của em biết sao?"
Quý Đình Phong cuống quít giải thích: "Anh Phác Đình, bọn em không mang vệ sĩ theo nhưng bọn em đi cùng với ông hai Hạ tới."
Mấy người đang nói chuyện chợt nghe trong viện truyền đến tiếng hô lớn của Hạ Mặc: "Dám chụp ảnh nóng trên giường của mẹ tao lại còn muốn chụp ảnh tình yêu nam nữ bẩn thỉu ở đây nữa chứ, các thằng cha mày, ông đây liều mạng với chúng mày!"
Có mấy vệ sĩ đã xông vào, Tô Lâm Lang thấy trong tay Quý Đình Phong có tờ họa báo, cô cầm lấy nhìn một cái thì thấy họa báo tên là “Phong Nguyệt Long Hổ”, trang đầu tiên là bức ảnh một người phụ nữ chỉ mặc cái yếm, bên dưới chỉ lấy tay che kín. Ảnh nóng này xem ra được chụp trong viện này.
Cô nhìn lướt qua lời giới thiệu, đại khái lời này viết, công ty điện ảnh và truyền hình Long Hổ muốn quay một bộ phim nóng với quy mô lớn, cực kỳ gợi cảm trong nhà cũ của nhà họ Mạch, xin mời khán giả chờ đón.
Nói cách khác ông sáu Lục đã tiền trảm hậu tấu chụp ảnh nóng ở chỗ này.
Rồi còn phải quay phim nữa.
Ngược lại Quý Đình Phong rất ngoan, cậu ta giải thích cho Tô Lâm Lang: "Ngày hôm qua bọn em nhìn thấy tờ họa báo này và cảm thấy nó khá kỳ nên bảo ông hai đến xem cùng, kết quả không ngờ bọn em vừa đến đã thấy có người đang đóng phim ở chỗ này, chị dâu chị có hiểu không, chính là loại phim điện ảnh đó đó."
Chàng trai có chút thẹn thùng, lại nhanh chóng giơ tay bảo đảm: "Em thề chưa từng xem phim đó, mới chỉ thấy trên tạp chí thôi ạ!"