.
Chương 245:
Nhưng ngay sau đó, Hạ Phác Đình còn nói thêm: "Vừa khéo tôi đang định đầu tư vào một công ty điện ảnh và truyền hình, nếu chọn một miếng đất khác, nhập máy móc về cũng phiền phức, ông đưa công ty điện ảnh và truyền hình Long Hổ cho tôi đi, ngay lập tức, về phần tiền bạc đến lúc đó sẽ tính cùng miếng đất luôn, tôi lấy dùng trước, được không?"
Sắc mặt ông sáu Lục thay đổi trong phút chốc, sau một hồi lâu, nhìn nguyên soái thứ hai: "Đứng sững sờ ở đó làm gì, giao chìa khóa đi!"
Ông ta lật cái bàn, rống to: "Một đám ăn không ngồi rồi, vô dụng!"
Hạ Phác Đình không đánh nhau, nhưng anh lại vận dụng nắm đấm của Tô Lâm Lang một cách nhuần nhuyễn, há mồm là muốn đoạt chuyện làm ăn!
Mà một đao này của anh đã có thể lấy đi cỗ máy in tiền nhiều nhất của ông sáu Lục - công ty điện ảnh và truyền hình Long Hổ!
Tận mắt nhìn thấy chiếc xe màu bạc rời đi, chân của ông sáu giẫm lên cái chân bị gãy của A Thái, lại đá một cước làm cho đội trưởng đội bảo vệ H đang hôn mê cũng phải tỉnh lại, trong tiếng kêu rên của đội trưởng đội bảo vệ H là tiếng ông ta cười lạnh, nói: "Muốn tao chuyển nhà sao, được, nhưng phải dùng một chân của Hạ Phác Húc để đổi, nếu không, nằm mơ!"
...
Hạ Phác Húc đương nhiên sẽ không dám ngồi cùng xe với người phụ nữ vừa nói chuyện không hợp thì đã đấm đá, trốn lên xe bảo vệ.
Quần áo anh ta mặc vẫn là bộ đồ ngủ có họa tiết hoa, tóc như ổ gà, Ông Gia Minh đành phải cởi bộ vest ra cho anh ta mặc thì mới xem như không còn nhếch nhác, sau đó anh ta lui về một góc, tự mình liếm láp vết thương.
Anh ta không nghĩ ra, tại sao một cô gái chặt mía ở nông trường thôi mà lại đẹp đến như thế, nhưng cũng rất hung dữ?
Trong đầu anh ta tất cả đều là hình ảnh cô cầm súng AK theo dõi anh ta, bay lên và lấy một chân đá vào mông anh ta.
Bàn tay sờ vào một bên mông bị cô đạp, cảm giác kia đúng là vừa đau vừa rát, nhưng rồi lại có chút ngọt ngào không thể nói thành lời.
Quay lại Hạ Phác Đình, tại sao anh không cứng rắn thêm một chút, giao ra Hạ Phác Húc để làm cho ông sáu Lục cút đi, mà lại muốn chìa khóa của công ty điện ảnh và truyền hình Long Hổ, hoặc là nói anh muốn quyền khống chế, thật ra tất cả mọi chuyện đều không phải là vì Hạ Phác Húc.
Anh cũng là đang giúp các cô gái trong Phong Nguyệt và suy nghĩ về ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình khổng lồ này.
Tựa như ông sáu đã nói, mỗi ngày mấy thằng nhóc choai choai trong băng phái và các cô gái trong Phong Nguyệt đều phải làm việc, phải ăn cơm.
So với việc đuổi người, thì việc cần làm đầu tiên là phải giải quyết vấn đề sống còn của bọn họ.
Đương nhiên, anh cũng không muốn vì việc này làm cho vợ muốn đánh mình, cho nên vừa lên xe đã nói: "Mấu chốt là thiết bị và con đường."
Muốn hoàn toàn cấm công ty điện ảnh Phong Nguyệt là chuyện không có khả năng, hơn nữa nó đã trải dài khắp Đông Nam Á, lại có được con đường may mắn và ưu thế, nếu ông sáu muốn mang đi hết tất cả máy móc và mối quan hệ thì cho dù đổi sang nơi khác vẫn có thể phát triển tốt như cũ.
Tiếp nhận thiết bị, lại còn tiếp tục sử dụng nhóm người kia, có thể lấy được nhân lực từ tay ông sáu, còn có thể sử dụng con đường kiếm tiền này một cách thuần thục.
Đây mới là mục đích chính của Hạ Phác Đình.
Anh nói với Hứa Thiên Tỉ: "Bảo phòng kế hoạch thương lượng với đạo diễn của công ty điện ảnh và truyền hình trước, bảo bọn họ chọn một nội dung tốt hơn, chúng ta đầu tư vào, dựa theo nhu cầu thị trường quay một ít phim điện ảnh hấp dẫn đi, bao gồm phát trên các kênh video."
Lại nhìn Tô Lâm Lang: "Em gái có đề nghị gì tốt không, về phương diện quay phim ấy?"
Tô Lâm Lang không hiểu về việc quay phim, nhìn Hứa Thiên Tỉ: "Em thấy thế nào?"
Hứa Thiên Tỉ nói: "Chị dâu, nếu muốn kiếm tiền thì tốt nhất chúng ta nên hợp tác quay chung với Nhật- Hàn, phim võ thuật là ăn khách nhất, mời các ngôi sao Nhật- Hàn đến đóng phim, phát hành khắp Châu Á, vậy là chúng ta có thể kiếm tiền ở ngành sản xuất điện ảnh và truyền hình."
Tại sao cậu cả Hạ lại tin tưởng chắn chắc, cảm thấy vợ mình là một đặc công nữ của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc mà không nghi ngờ, là bởi vì cô có một trái tim nồng nhiệt luôn hướng về Đại Lục, cô nói: "So với Nhật - Hàn thì thị trường Đại Lục của chúng ta còn lớn hơn nữa mà, sao không hợp tác với Đại Lục?"
"Đại Lục chắc là không có diễn viên võ thuật đâu nhỉ?" Vẻ mặt Hứa Thiên Tỉ mờ mịt.
Hạ Phác Chú giơ tay lên: "Không phải có chị dâu của em đây sao, anh Thiên Tỉ, anh cảm thấy Lý Tiểu Long là đối thủ của chị ấy sao?"
Thật ra võ thuật cũng bắt nguồn từ Đại Lục thôi, cho dù tới thời đại Tinh Tế, phương pháp cốt lõi khi đánh sáp lá cà vẫn là võ thuật như cũ, nói Đại Lục không có diễn viên biết võ chẳng phải là một chuyện buồn cười chết người hay sao?
"Được, em không tìm diễn viên Nhật - Hàn nữa, em bảo đạo diễn đi đến Đại Lục tìm diễn viên." Hứa Thiên Tỉ vội nói.