.
Chương 263:
Vợ của hiệu trưởng Trương lắc đầu than thở: "Quê gốc của tôi là ở Giang Tô, cũng không biết có bị nạn lụt ảnh hưởng đến hay không."
Bà ấy cũng điền bốn trăm ngàn, chợt quay đầu lại thì thấy có một nhóm thanh niên nhà giàu chưa lập gia đình đứng một bên, đang nói chuyện trên trời dưới đất. Bà ấy liền đưa tờ đơn tới, nói: "Mọi người cũng đều là thanh niên tài giỏi đẹp trai của Cảng Thành, không thể kém hơn bọn tôi được, mọi người cũng quyên góp một chút đi."
Những thanh niên tới hôm nay vẫn chưa lập gia đình phần lớn là bạn đồng trang lứa với Hạ Phác Húc, họ đều đang trò chuyện với Hạ Phác Húc.
Hơn nữa bọn họ đặc biệt tò mò về vợ của Hạ Phác Đình. Quý cô Tô Lâm Lang đang diện một chiếc váy và trang sức màu xanh lục, nói năng tao nhã, họ đều muốn ân cần trò chuyện mấy câu với cô. Thế nhưng các quý bà khác đã vây quanh nên bọn họ không chen vào lọt.
Góp tiền cho người đẹp thì đàn ông đều tình nguyện.
Dĩ nhiên, những cậu ấm này cũng có dư dả tiền tiêu vặt. Mỗi người một hai trăm ngàn, nháy mắt là số tiền quyên góp đã hơn một triệu. Sau khi đi một vòng khắp sảnh tiệc, số tiền góp được là ba triệu.
Chỉ tiếc là tâm trí bà Cố vẫn hốt hoảng như tê dại, bà ta không nói được một câu gì, lo lắng đến mức muốn trào nước mắt.
Bà ta nhìn quản gia, quản gia nhìn vệ sĩ, một đám vệ sĩ tay chân luống cuống, tìm súng khắp nơi!
Cậu con trai út cũng không thích kè kè bên mẹ, Cố Khải Toàn dùng sức tránh khỏi tay mẹ, nhiệt tình hỏi Tô Lâm Lang: "Chị dâu thích đánh bóng bàn không, nếu không thích thì chúng ta còn có thể chơi bóng hoặc cờ vây, chúng ta đi chơi đi."
Bà Cố còn chưa kịp kéo thì con trai đã chạy đi.
Theo thói quen, bà ta la con gái: "Còn không mau đi theo em trai con, chăm sóc nó đi."
Hiển nhiên là giới nhà giàu cũng có trọng nam khinh nữ, hơn nữa Cố Khải Luân chính là trường hợp đó.
Ở nơi đông người không tiện cãi cọ với mẹ, nên cô ấy chỉ chép miệng đuổi theo em trai.
Chuyện quyên góp đã xong xuôi, rốt cuộc Tô Lâm Lang cũng buông bà Cố ra. Bà ta lập tức đứng dậy gọi quản gia sang một bên. Dĩ nhiên, Tô Lâm Lang ăn một miếng điểm tâm, bưng ly thức uống cũng rón rén xít tới, liền nghe quản gia nói: "Súng không tìm được, điện thoại di động của tôi cũng không tìm được, bà chủ, chuyện này quá nghiêm trọng, chúng tôi không giải quyết được. Hay bà báo cho ông chủ rồi để cho mọi người nhanh chóng về nhà đi!"
Bà Cố than thở cả nửa ngày rồi mới mắng quản gia: "Bữa tiệc chỉ mới bắt đầu đã phải kết thúc qua loa như vậy, mấy bà chủ nhà khác sẽ cười nhạo tôi đến cỡ nào, không chừng còn nói tôi không có năng lực quản xuyến gia đình nữa đấy. Không thể tan tiệc được, nhanh đi tìm, phải tranh thủ tìm được súng!"
Quản gia lau mồ hôi trán, thở dài rồi bất đắc dĩ bỏ đi.
Tô Lâm Lang lặng lẽ nhìn theo, có thể coi là biết lý do Trương Hoa Cường để mắt tới nhà họ Cố.
Tháng từ thiện chỉ vừa mở màn, ông cụ Cố lại là người có quyền ở Tổng hội Từ thiện. Trong tháng này, ông ta phải có được một số tiền mặt rất lớn để quyên tặng, nhưng con dâu trưởng như bà Cố thì lại là gánh nặng.
Cách giả quyết chính xác trong chuyện này là lập tức thông báo cho chồng, thông báo cho ông cụ Cố rồi báo cho các khách mời triệu tập vệ sĩ riêng. Sau khi đưa mọi người rời đi, phải chỉnh đốn toàn bộ đội vệ sĩ, sử dụng thêm những biện pháp an ninh.
Nhưng bà Cố lại giấu nhẹm mọi chuyện chỉ để giữ thể diện.
Một bà chủ gia đình mà lại dốt nát đến mức đó, Trương Hoa Cường không bắt cóc con trai bà ta thì quá uổng.
Dĩ nhiên, hôm nay bà ta cũng ngấm ngầm muốn bắt nạt Tô Lâm Lang.
Tô Lâm Lang cũng không có lòng dạ Bồ tát, cô cũng vui vẻ để bà ta sốt ruột một lúc lâu.
Bưng ly rượu, Tô Lâm Lang đưa mắt nhìn về một căn phòng nhỏ ở cuối hành lang.
So sánh với sự náo nhiệt ở phòng khách, căn phòng nhỏ bên kia yên lặng, không một tiếng động.
Số tiền mà các quý bà quyên góp hôm nay chỉ là tiền tiêu vặt, là phần nhỏ, còn những phần tiền lớn hơn đều nằm trong căn phòng đó.
Năm 1984, An Huy gặp một trận lũ cực lớn, số nạn nhân lên đến hơn một triệu người. Nếu như cha còn sống, thấy con gái làm hết thảy mọi chuyện, ông nhất định sẽ đặc biệt vui vẻ yên tâm. Bởi vì Tô Lâm Lang sẽ làm mọi cách để đem toàn bộ số tiền quyên góp được về An Huy!