Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316:

. Chương 316:
Tô Lâm Lang cười hỏi: "Ông sáu, có người tên Lương Tùng, có bộ răng vàng, ông quen đúng không?"

Ông sáu và Liêu Hỉ Minh liếc nhau, trong mắt đồng thời có sự lo lắng: "Đương nhiên, sao vậy?"

Dạo này bọn họ liên tục bị răng vàng đánh bại, đến nỗi sắp bị đuổi ra khỏi bang hội, có thể không quen sao.

Dù sao Tô Lâm Lang cũng là con dâu nhà giàu số một, là người không thể đắc tội được.

Cô nói: "Làm phiền chuyển lời giúp tôi, tất cả mọi người sống đều phải kiếm ăn, sau này hắn còn muốn đụng đến Đại Lục, cho tôi mặt mũi, không cần đuổi tận giết tuyệt, nếu hắn nguyện ý thì tôi hân hạnh đón tiếp, hôm nào tôi mời hắn một bữa ở quốc tế Hạ Thị.

Liêu Hỉ Minh vô thức nói: "Người nọ rất thông tục, miệng còn thối, cô Tô hãy bỏ đi."

Ông sáu Lục lại nói: "Tôi sẽ chuyển lời giúp cô, tôi cũng nói cho tất cả người Đại Lục về sự cao cả của cô Tô."

Làm con dâu của nhà giàu số một, đứng trên đỉnh núi Thái Bình, Tô Lâm Lang không cùng một tầng lớp với nhóm người Đại Lục đến Cảng Thành sinh sống, cũng không có trách nhiệm và nghĩa vụ nói giúp bọn họ, nhưng cô lại mời Lương Tùng đi ăn tối, cho hắn mặt mũi, để không làm hại đến người Đại Lục, nếu chuyện này được truyền ra, tất cả mọi người Đại Lục đều phải khen cô một câu cao cả.

Tô Lâm Lang nói: "Vậy làm phiền ông sáu Lục một chuyến, cũng chúc ông sáu làm ăn phát đạt."

Vẻ mặt ông sáu Lục khó hiểu: "Bang hội của tôi đã bị cô Tô chiếm mất, sao có thể làm ăn phát đạt được?"

Ông ta hỏi tiếp: "Hạ Phác Húc vẫn ở nông trường đúng không, cậu ta sống thế nào?"

Lần này Tô Lâm Lang đặc biệt chụp ảnh, tất cả đều là hình Hạ Phác Húc mặc áo dài làm việc, cô lấy ra cho ông sáu Lục, nói: "Ông từ từ thưởng thức đi, sau này tâm trạng không tốt, muốn tôi nhúng tay vào, thì tôi sẽ chụp thêm cho ông!"

Điều ông sáu muốn nhất là có thể trở về phía Nam, nhưng bị Tô Lâm Lang chặn lại, ông ta đành phải nói: "Cô Tô đi thong thả!"

Liêu Hỉ Minh nhìn Tô Lâm Lang rời đi, ông ta nói: "Ông sáu, Lương Tùng kiêu ngạo như vậy, chắc chắn sẽ không đồng ý, hơn nữa hắn còn có thù oán với chúng ta, chúng ta đi chuyển lời, hắn sẽ nghe theo sao?"

"Có nghe hay không thì vẫn đều phải chuyển lời." Ông sáu nói xong, mở ngăn kéo ra lấy súng.

Liêu Hỉ Minh lấy côn nhị khúc ra nói: "Đi phải đánh nhau sao?"

Ông sáu Lục cười ha ha: "Đương nhiên phải đánh, nhưng chúng ta có cô Tô, Lương Tùng chỉ có rìu, cô Tô có cả mìn, hắn ta cũng nên đền mạng cho những người Đại Lục!"

Lúc này Liêu Hỉ Minh mới bừng tỉnh: "Không phải cô Tô muốn mời hắn ăn cơm, mà là muốn giành bang hội giúp chúng ta."

Xem như là vậy.

Nhưng đổi góc độ, xem như ông sáu đảm nhận làm tay đấm và quan tiên phong cho Tô Lâm Lang.

Nếu ông ta đến cửa mời Lương Tùng ăn cơm trước.

Chắc chắn Lương Tùng sẽ không đồng ý, còn có thể đánh ông ta tơi bời, đến lúc đó Tô Lâm Lang mới có thể ra mặt.

Đường đường là đại ca xã hội đen mà lại lưu lạc đến nỗi làm tay chân cho người ta, ông sáu thầm mắng Hạ Phác Húc một vạn lần.

...

Ban ngày cậu cả Hạ bận rộn công việc, nhưng đã hẹn với vợ tối nay ăn cơm ở khách sạn quốc tế.

Tô Lâm Lang vốn không muốn đi, cô rất mệt, muốn về thẳng nhà nghỉ ngơi.

Tiếc rằng cậu cả Hạ hiểu rõ lòng cô, anh dẫn Tiểu Băng Nhạn đến, chờ cô ở phòng khách sạn.

Tô Lâm Lang rất thích cô bé mềm mại này, cô tạm biệt Hạ Phác Chú, đến khách sạn quốc tế tắm rửa trước, sau đó xem TV cùng Tiểu Băng Nhạn một lát, cô lại ngủ đủ một giấc, buổi tối rời giường, chuẩn bị đi tìm Hạ Phác Đình.

Quần áo ở khách sạn là do thư ký chuẩn bị, cô và Tiểu Băng Nhạn mặc đồ đôi, hai chiếc váy hồng nhạt đáng yêu, cô chỉ ăn mặc đơn giản cho hai người, họ nắm tay nhau là đã trở thành cặp chị em xinh đẹp.

Hạ Phác Đình vẫn ở công ty, khách sạn có thang

máy cá nhân nối thẳng lên trên, hai người họ lên tầng.

Vừa lên tầng, Tô Lâm Lang nhìn thấy mấy tên vệ sĩ của nhà họ Quý đứng ở hành lang, cô đoán là có Quý Đình Hiên ở đây.

Quả nhiên, vừa mới đến hành lý, cô gặp Hạ Phác Đình và Quý Đình Hiên đi từ văn phòng ra.

Cậu cả Hạ nhìn thấy vợ đã đến công ty, anh nói: "Được rồi, tôi không giúp được cậu, cậu tìm người khác đi."

Chắc hẳn Quý Đình Hiên rất cấp bách, anh ta nói: "Không được, bây giờ thật sự chỉ có cậu có thể giúp được tôi."

Có hai cô tiên đang đợi anh ăn cơm, hôm nay tâm trạng của cậu cả Hạ không tồi, nhưng chuyện của Quý Đình Hiên rất phiền phức, anh nói: "Không được, tôi thật sự không giúp được."

 


Bình Luận (0)
Comment