Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 319

. Chương 319
Nhà hàng ở tầng cao nhất trong quốc tế Hạ Thị là nhà hàng kiểu Pháp, Tô Lâm Lang vừa đến thì thức ăn đã được đưa lên.

Mặc dù là món Pháp, hơn nữa món ăn nổi tiếng nhất của nhà hàng là gan ngỗng nướng, nhưng Hạ Phác Đình không gọi gan ngỗng, mà gọi món thịt bò và ốc sên hấp cô thích ăn, nướng rất giòn, nhúng vào canh thịt bò vô cùng ngon.

Bên ngoài cửa sổ có thể ngắm nhìn trọn vẹn cảnh đêm trên sông Giang, nhà hàng tao nhã không có tiếng động, Tô Lâm Lang cũng đành phải cố gắng nhẹ nhàng.

Bà chủ Quý Trương Mỹ Linh, mẹ của anh em Quý Đình Hiên, chồng bà ta tên là Quý Đức, là chủ tịch hội đồng quản trị của Quý Thị.

Trương Mỹ Linh là một trong những bà chủ nhà quyền quý mà Tô Lâm Lang khá yêu thích, cũng đã sớm nghe nói bà ta bị ung thư vú, bị chồng ghẻ lạnh, nhưng lời đồn đãi không thể tin, cô muốn hỏi Hạ Phác Đình xem chuyện gì đã xảy ra.

Đang hỏi thì Băng Nhạn chợt nói: "Hay quá!" Rồi chỉ tay về phía người chơi nhạc ở phía xa xa: "Chị dâu đó là nhạc cụ gì vậy?"

Lúc này Tô Lâm Lang cũng mới để ý đến âm nhạc trong nhà hàng, là bản hợp tấu của đàn piano và đàn violon, hơn nữa cô vừa nghe đã cảm thấy một sự quen thuộc khó hiểu, nhất thời không thể nói ra được, nhưng càng nghe cô càng thấy thích, vì vậy cô nhìn chồng mình.

Cậu cả Hạ cười như không cười: "Em không nghe ra hả?"

Âm nhạc đang trong đoạn cao trào, nên nói thế nào nhỉ, Tô Lâm Lang không nghe ra được nhưng lông tơ trên người giống như một ruộng lúa cuốn theo chiều gió, tạo nên một cơn sóng, cô cảm thấy thích thú mắt sáng lên: "Là khúc Một dòng sông lớn."

Dòng sông gợn sóng, gió thổi theo hương lúa ven bờ sông, nhà tôi ở trên bờ, nghe khúc ca của người lái đò... Bài hát này đã nằm trong gen của người Hoa, đến thời đại tinh tế, người Hoa Quốc cũng vẫn yêu thích bài hát này.

Lạ lẫm mà vui tươi, trong club của những nhà tư bản thuộc địa, Tô Lâm Lang nghe thấy được âm nhạc mang đậm phong cách Đại Lục.

Băng Nhạn học piano từ khi tiểu học, cho là chị dâu biết đàn nên nói: "Chị dâu, dạy dạy em đàn đi."

Phiền rồi đây, Tô Lâm Lang biết cách sử dụng tất cả các loại vũ khí, phi thuyền tàu lặn đều biết lái, nhưng lại không biết đánh đàn piano.

"Dạy em đi chị dâu, muốn muốn muốn đàn bài hát này trong lễ tạ ơn." Băng Nhạn giơ nĩa lên, mặt đầy trông đợi.

Lễ Tạ Ơn là hoạt động liên kết của nhà trường, bé cưng muốn đàn bài hát này, phải làm sao bây giờ?

Với năng lực mạnh mẽ của cậu cả Hạ, đương nhiên đây không phải là vấn đề khó khăn, anh gọi nhân viên phục vụ tới, dặn dò: "Bảo nghệ sĩ đàn piano liên lạc với thư ký Hứa, sau này sẽ phụ trách dạy đàn piano cho cô Băng Nhạn, gần đây sẽ chuyên dạy bài này."

Băng Nhạn vui vẻ: "Cảm ơn anh!"

Hạ Phác Đình quay đầu lại nhìn vợ: "Em muốn học thì anh mua cho em một cây đàn piano, em hãy học cùng với Băng Nhạn."

"Chị dâu, học cùng, học đánh đàn với Băng Nhạn." Băng Nhạn vui vẻ nói: "Em thích, thích chị dâu, cũng thích anh lắm."

Đôi mắt trong suốt của cậu cả Hạ tràn đầy sự ấm áp, vẻ mặt đầy khen ngợi, xem ra câu này là anh dạy em gái nói.

Tô Lâm Lang xiên thịt nhúng vào nước chấm thịt bò, nhìn chồng cười hỏi: "Anh không hỏi em tình hình em trở về đại lục à?"

Nói đến đây, cậu cả Hạ còn sơn hẳn một cái nóc nhà màu hồng cho vợ, còn thông báo cô nhất định phải về nhìn xem.

Hiện giờ chơi bài nhạc mà cô yêu thích, thật ra so với cái kiểu mặc quần áo bó sát sexy như Hạ Phác Húc, thì chấp nhận sơn nhà màu hồng cũng giống thế, cùng là một loại lấy lòng, mà mục đích đàn ông lấy lòng phụ nữ, đương nhiên là vì lợi ích cũng là vì chinh phục.

Tô Lâm Lang đã từng thống lĩnh trăm ngàn binh lính, đại đa số đều là đàn ông, cô đã từng chứng kiến rất nhiều người đàn ông sử dụng nhiều thủ đoạn để lấy lòng phụ nữ.

Cô nhìn những mánh khóe vụng về của Hạ Phác Húc, cũng không vạch trần cũng mặc kệ anh ta.

Bởi vì cô ghét những người ngu ngốc, nhất là loại ngu ngốc lanh chanh, chỉ thích nhìn bọn họ chịu thiệt.

So sánh ra thì cậu cả Hạ thông minh hơn nhiều, cũng không hỏi cô có thích biến nông trường thành chữ Love to đùng không, cũng không hỏi cô có thích khúc Một dòng sông lớn trong nhà hàng hay không, chỉ bình tĩnh nói: "Nói chuyện nhà họ Quý đi."

Rồi nói: "Bà chủ Quý muốn ly hôn, một vụ ly hôn mười tỉ, bà ta cầu xin chúng ta rồi."

Nói đến đây phải nói đến cuộc sống riêng tư của bà chủ Quý Trương Mỹ Linh bề ngoài đoan trang hào phóng, xã giao khéo léo rồi.

 


Bình Luận (0)
Comment