.
Chương 325:
Ông sáu ép các cô gái kiếm tiền, nhưng không cưỡng hiếp các cô ấy, cũng không chụp ảnh nude, hơn nữa có cô gái nào đối xử tốt với ông ta, ông ta biết mình đã xấu còn già, các cô gái không theo đuổi người khác mà theo đuổi tiền của ông ta, tiền của ông ta sẽ được dùng đúng chỗ.
Bao Hương Huông đã từng là người mà băng đảng ông ta che chở, hơn nữa vì cha cô ấy tiền nợ đánh bạc nên cô ấy mới quay phim người lớn, cô ấy bị ép trong chuyện này thì nhất định ông ta phải ra mặt.
Vừa nhìn thấy Tô Lâm Lang, ông ta đã hiểu ý của cô: “Vậy cô đánh đi!”
Người ta đã lợi dụng ông ta thì trong tình huống này, không đánh cũng phải đánh.
...
Nghe nói trong phòng tổng cộng có ba người, cũng không tính là nhiều, hơn nữa bọn họ dẫn theo nhiều người thì cũng không thể vào khách sạn, ông sáu và Tô Lâm Lang đi lên lầu trước.
Ông sáu thấy cô tay không tấc sắt, mặc áo vét và váy ngắn không thể giấu vũ khí, thì móc súng của mình ra, mở chốt súng, nói: “Cô lấy không?”
Ông ta còn nói: “Theo phép tắt của giới xã hội đen, không thể giết người ngay tại chỗ, cố gắng không đánh vào điểm yếu!”
Tô Lâm Lang đã đi ra khỏi thang máy, cô không nhận súng, mà chậm rãi tìm tới phòng của Bao Hương Hương, lắng tai nghe trước.
Cô đã thấy nhiều cảnh tượng như vậy, bởi vì cho dù đến thời đại Tinh Tế thì bắt cóc, cưỡng hiếp cũng sẽ không biến mất.
Đó hoàn toàn là bắt nạt về giới tính, cũng là chuyện mà giới nữ sợ nhất, cũng chống lại nhiều nhất.
Cô lắng nghe một lát thì lờ mờ nghe thấy tiếng khóc của phụ nữ, cô cởi áo vét rồi cầm trong tay, gõ cửa.
Lại nói, một bên khác, lúc ấy Quý Đình Phong gọi cho anh cậu ta, đúng lúc Quý Đình Hiên ở cách chỗ này không xa, với khách sạn nhà mình mà nghe nói Tô Lâm Lang gọi anh tới, mặc dù anh ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng vội vàng chạy đến khách sạn, anh nhìn thấy trong sổ lễ tân có tên Tô Lâm Lang ở tầng mười hai thì anh ta cũng đi thang máy tới tầng mười hai.
Sau đó, anh ta tận mắt chứng kiến kỳ tích, hoặc là cũng có thể nói là bị dọa chết!
Cô gõ cửa cả buổi thì cánh cửa mới hé ra một chút, một tên đàn ông hung ác nói: “Có chuyện gì?”
Khi anh ta nói chuyện thì có mùi thối rất rõ ràng, xem ra người này chính là người đứng thứ hai ở băng Lưỡi Rìu, được gia tộc di truyền cái miệng thối.
Tô Lâm Lang đeo dây thắt lưng màu trắng trên chiếc váy vest cực kỳ đoan trang, nhưng cô chống tay lên tường lộ ra cổ áo hình chữ V, cô cong môi mỉm cười, dịu dàng hỏi: “Đại ca à, có muốn sướng không, giá cả rất phải chăng.”
Người mở cửa chính là Lương Long em trai của Lương Tùng, người đứng thứ hai của băng Lưỡi Rìu.
Anh ta được đại ca của đến bắt nạt Bao Hương Hương nên trong tay có hàng sẵn, anh ta cũng không cần người tới tận cửa chào hàng.
Nhưng cô gái đứng trước cửa này có vẻ mặt hòa nhã, mặc dù thanh thuần đáng yêu nhưng lại rất biết cách nói chuyện, anh ta mỉm cười, cánh tay khác lập tức thả lỏng: “Cô hãy để lại số điện thoại, hôm khác đại ca của tôi sẽ tới chăm sóc cho cô...”
Nhưng khi anh ta đang nói chuyện thì người phụ nữ vẫn còn mỉm cười, cô mạnh mẽ đẩy cửa ra: “Anh chắc chắn chứ?”
Lương Long đã lăn lộn trong giới xã hội đen, đương nhiên anh ta rất nhạy cảm, khi phát hiện đối phương muốn tấn công thì anh ta lập tức rút chân đóng cửa.
Nhưng đã muộn rồi!
Tô Lâm Lang tung cú đá vào chỗ hiểm của Lương Long, thuận thế đánh mạnh vào bả vai anh ta rồi chạy vào trong phòng.
Cô nhìn thấy Bao Hương Hương nằm cuộn mình trên giường, hai tay hai chân bị trói chặt, cả người trần trụi, miệng bị nhét khăn, không nói được câu nào.
Cửa hẹp quá nên ông sáu chen vào không nổi, chỉ có thể giơ súng bồi hồi trước cửa.
Với cả ông ta nghĩ không nên quá vồ vập, cứ ngồi xuống nói chuyện, bàn bạc trước đã rồi tính.
Nhưng hôm nay Tô Lâm Lang còn dũng mãnh hơn cả hồi càn quét Long Hổ Đường của ong ta nữa, chỉ với hai bàn tay trần, cô đã xông được vào tận đây.
Tới cả ông sáu cũng phải bối rối trước tình huống này.
Đã là người của băng Lưỡi Rìu, tất nhiên ai cũng thủ sẵn một cây rìu, dắt ngay sau thắt lưng.
Dưới háng Lương Long nhói lên từng cơn, đau đến mức chỉ biết rên hừ hừ, tay luồn ra sau, tính rút rìu, nhưng vừa mới với tới lưng thì trước mặt bỗng xuất hiện một cây rìu, hơn nữa còn đang vung mạnh về phía mặt ông ta.
Tiếc là đây không phải rìu chiến thuật do quân đội Hoàng gia Anh sản xuất, không đáng bao nhiêu tiền. Nhưng cũng là loại rìu đặc chế được rèn từ thép nguyên khối, đầm tay hơn cây rìu bình thường ở nông trại của Tô Lâm Lang nhiều.