.
Chương 331:
Tô Lâm Lang cũng chẳng biết phải khuyên thế nào, cô tùy tiện an ủi vài câu, hai người cùng ngồi xe tới trường học.
Nhưng mà vừa đến cổng trường, Trương Mỹ Linh đã nhíu mày: “Sao ông ta lại ở đây?”
Tô Lâm Lang nhìn qua, cũng hiểu vì sao Trương Mỹ Linh nhíu mày. Có vẻ là ông chồng Quý Đức nghe nói bà ta sẽ tới đây, thế là ông ta đến cổng trường chờ. Ông ta đi chiếc S600, cửa sổ mở ra, ông ta đang ghé vào cửa sổ.
Quý Đức cũng không đẹp, ông ta vừa lùn vừa béo, người sắp năm mươi tuổi còn béo, trông có vẻ rất dầu mỡ.
Nhưng mà ông ta là Chủ tịch hội đồng quản trị của Quý Thị, quyền lực và tiền tài khiến ông ta có vẻ rất uy nghiêm.
Thấy gương mặt trung niên đã mập ra của chồng, Trương Mỹ Linh rất là buồn bực, bà ta thở dài: “Haizz!”
“Nếu cô không muốn gặp thì cháu ra khuyên ông ta nhé?” Tô Lâm Lang vừa nói vừa nhéo nhéo nắm tay.
Trương Mỹ Linh cười khổ, xuống xe, bà ta hỏi Tô Lâm Lang: “Có phải gần đây cô gây ra chút chuyện ở Furama, còn là chuyện lớn phải không?”
Bà ta lại nói: “Tôi nghe Đình Hiên nói cô đánh người, còn đánh rất dã man nữa.”
Thế là lại vòng về chuyện băng Lưỡi Rìu.
Lại nói, Tô Lâm Lang đánh người, nhưng mà cây ngay không sợ chết đứng, chỉ cần băng Lưỡi Rìu tới hỏi thì cô sẽ thừa nhận.
Nhưng mà ông sáu Lục từng là trùm ở quận Nam, quỷ kế đa đoan, đương nhiên là ông ta sẽ không đặt cô vào tình trạng nguy hiểm, thế là lặng lẽ dẫn lửa đến Quý Thị, sau đó Lương Tùng cũng chỉ nhắm vào mình Quý Thị.
Điều này khiến đám đàn ông nhà họ Quý rất là hoảng loạn.
Gần đây mọi người muốn thắng đua ngựa, Quý Thị đã quay xe liên hợp với Quách Thị, cũng không thể trực tiếp tới nhà họ Hạ.
Nhưng mà Quý Đức là một thương nhân khôn khéo, cho dù Trương Mỹ Linh ở riêng, muốn ly hôn, ông ta cũng cảm thấy vợ đang giận dỗi, trùng hợp là quan hệ giữa Trương Mỹ Linh và Tô Lâm Lang khá tốt, thế là ông ta gọi điện thoại cho vợ, ép bà ta đi cầu xin Tô Lâm Lang. Cho dù không thừa nhận chuyện đánh người thì cũng đi làm nhân chứng, gặp Lương Tùng để ăn một bữa cơm, nói rõ chuyện ở khách sạn Furama.
Nếu không làm vậy, nhỡ một ngày nào đó Lương Tùng đốt nhà thiêu chết người nhà họ Quý thì sao?
Hơn nữa cô còn cứu Hạ Phác Đình ra khỏi hang ổ của đám bắt cóc, từ đây có thể thấy năng lực của cô mạnh thế nào, Quý Đình Hiên cũng tận mắt chứng kiến cô có thể đánh gục ba tên lưu manh chỉ trong vòng ba phút.
Bây giờ đã to chuyện, chỉ có Tô Lâm Lang mới cứu được nhà họ Quý.
Trương Mỹ Linh không quá tin rằng Tô Lâm Lang sẽ đánh người, bà ta hỏi lại: “Cô Tô, cô đánh người thật à?”
Tô Lâm Lang im lặng gật đầu, lại hỏi Trương Mỹ Linh: “Hôm nay cô tới cửa là muốn nhờ cháu ra mặt giúp nhà họ Quý giải quyết chuyện của băng Lưỡi Rìu à?”
Lại nói: “Chẳng phải cô đã chuẩn bị ly hôn rồi à, cô còn muốn giúp người nhà họ Quý nữa?”
Có một kiểu phụ nữ, rõ ràng chẳng có tình cảm gì với chồng, nhưng một khi đối phương có việc cần đến thì họ là người đầu tiên đứng ra.
Dây dưa dây cà như vậy, nếu là người không quyết đoán thì rất khó ly hôn.
Như Mạch Đức Dung mới là sáng suốt, tuy rằng rất yêu chồng, nhưng vào thời khắc mấu chốt thì rất quyết đoán, có thể hạ quyết tâm cắt đứt quan hệ với nhà chồng.
Sớm muộn gì Tô Lâm Lang cũng sẽ ra mặt giải quyết chuyện băng Lưỡi Rìu, nhưng cô không muốn Trương Mỹ Linh trở thành người phụ nữ thiếu quyết đoán, dây dưa dây cà với nhà chồng, thế nên phải hỏi nhiều chút.
Lại nói, một bên … của Trương Mỹ Linh đã bị cắt bỏ, bác sĩ nói có tái phát hay không thì phải xem tâm trạng của bệnh nhân.
Nếu tâm trạng không tốt, rất có thể ung thư sẽ tái phát, vậy thì bà ta cũng mất mạng.
Trương Mỹ Linh lắc đầu, cười nói: “Cô Tô, chuyện nhà họ Quý chẳng còn liên quan tới tôi nữa, tôi sẽ không làm cô khó xử.”
Bà ta lại nói: “Tôi chỉ mong Đình Phong có thể hiểu chuyện sớm chút, như vậy thì dù có chết tôi cũng an tâm nhắm mắt.”
Quý Đình Phong cũng là một thiếu niên ăn chơi trác táng, thành tích kém, nhát gan, không khôn khéo, chững chạc như anh trai cậu ta.
Trương Mỹ Linh không sợ chết, bà ta chỉ sợ mình đi sớm quá, con trai út vẫn còn ngây ngô, bà ta không nỡ.
Bà ta nói: “Không nói người nhà họ Quý nữa, đi thôi, chúng ta đi xem biểu diễn.”
Tô Lâm Lang cũng cười nói: “Đúng rồi, hôm nay cháu muốn cho cô xem cái này thú vị lắm.”
Trương Mỹ Linh cũng cười: “Là Băng Nhạn nhà cô đúng không, nghe nói hôm nay con bé có tiết mục độc tấu piano.”
Hai người vừa nói vừa cười bước qua cổng trường.