.
Chương 356:
Lý Phụng Gia lại bắt đầu hét lên, Lương Tùng lùi về sau, Quý Đình Hiên thì lại nói: "Phác Đình, em gái cậu thật giỏi."
Thể hình đàn ông thô kệch, biết võ có thể giết người, cũng không có cảm giác đẹp, mà tứ chi phụ nữ, cho dù họ ra sát chiêu, cũng sẽ có cảm giác tuyệt vời không thể hình dung bằng từ ngữ, thậm chí trên TV cũng không thể đánh được chiêu đó.
Đương nhiên người xem cảm thấy xinh đẹp, là người nghênh chiến, Tô Lâm Lang chỉ quan tâm sống chết, khi cô đứng lên, A Cung ngã xuống đất, cô cười nhìn Lương Tùng: "A Cung bị chính chiếc rìu chuyên chém giết người Đại Lục giết chết, anh vừa lòng không?"
Tô Lâm Lang còn chưa dứt lời, cô nghe thấy phía sau có gió, xoay người lại, đồng thời dùng hành động mà Lương Tùng chưa từng nhìn thấy, cô đồng thời khom lưng, ngửa mặt lên, vung rìu bằng cánh tay dài gầy guộc.
Là A Hỉ và A Phát cấu kết muốn đánh lén, đầu tiên Tô Lâm Lang ném chiếc rìu của mình qua, rìu chiến thuật được làm bằng thép đặc biệt bóng loáng, nhanh chóng thay đổi trong tay cô, đuôi rìu trúng một người khác.
Ôi chao hai tiếng, có một chiếc bay qua mặt Quý Đình Hiên, có một chiếc cắm vào cầu thang.
Còn không chờ mọi người nhìn rìu hạ xuống, cô chạy nhanh nhắm rìu về phía A Hỉ, A Phát, A Tài.
Đối mặt với ba tên cướp, cô lựa chọn tấn công giáp mặt, một đấu ba, cô xông lên chém lung tung!
Đồ bó sát người phác họa đường cong của cô, nhìn cô giống như một con thiên nga đen duyên dáng.
Cô đánh nhau cũng tạo ra cảm giác múa ba lê.
Cánh tay thon dài duỗi ra, cô ném rìu về phía gáy của A Hi, sau đó chạy nhanh xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, đập bể rìu A Tài ném tời, sau đó bổ mạnh rìu vào cánh tay phải của anh ta.
Máu tươi văng khắp nơi, cô nhảy lên, dùng rìu đánh mạnh vào đầu A Phát, cô vừa đánh vừa rống hỏi: "Mọi người đứng ở đầu đường chịu gió lạnh cắt da cắt thịt một ngày mới kiếm được mấy đồng, chúng mày còn muốn vơ vét?"
A Phát gầm lên, anh ta thét chói tai, điên cuồng lắc trái lắc phải, ý đồ ném cô ra.
Tô Lâm Lang đánh liên tục, cô hét to: "Mày cũng từng đánh mọi người như vậy đúng không, nếm thử xem, thích không?"
Cô không phải đang tấn công, mà là đang trút giận, A Phát là đàn ông, sức rất mạnh, cuối cùng cũng ném được cô ra, nhưng khi Tô Lâm Lang bị ném ra, cô đồng thời không quên bổ một phát vào bả vai của A Phát, phế một cánh tay phải của anh ta.
Cô chạy nhanh đi, nhưng cô túm được cán rìu, mà rìu thì đâm sâu vào xương bả vai của A Phát.
Cô vòng qua A Phát, xoay tròn, cho đến khi anh ta ngã xuống, cô mới thu rìu, máu anh ta liên tục chảy ra.
Cung Hỉ Phát Tài, bốn cao thủ, chỉ trong năm phút đã bị cô đánh cho tả tơi.
Tô Lâm Lang ngoái đầu nhìn Lương Tùng, cô mặc đồ đen, mày kiếm, trên mặt có vết máu, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Cô thật sự rất giống Diêm Vương, nữ Diêm Vương!
...
Sau khi Quý Đình Hiên chính mắt nhìn thấy Tô Lâm Lang nhanh nhẹn tàn nhẫn, anh ta cũng phải khâm phục tâm tư thâm trầm của cậu cả Hạ.
Băng Lưỡi Rìu không phải Long Hổ Đường, bọn họ không nói phẩm chất của võ đạo, hiện trường có tổng cộng bảy người, trong chớp mắt tứ đại nguyên soái mạnh nhất đều bị đánh cho tàn phế.
Mà Tô Lâm Lang đều dùng kỹ xảo sử dụng rìu mà bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Có hai người trao đổi ánh mắt, đi về phía Quý Đình Hiên và Hạ Phác Đình.
Thế nhưng ngay khi bọn họ sắp đến gần, ầm một tiếng, là gậy của Hạ Phác Đình vọng lại.
Đó là tiếng súng, viên đạn bắn xuống đất, hai tên đàn em kia lập tức dơ tay lên.
Quý Đình Hiên bị dọa sợ: "Cây quậy này là một khẩu súng?"
Hạ Phác Đình gật đầu, anh còn nói: "Đặc công của cơ quan tình báo Anh dùng cái này."
Trước khi bọn họ xuống xe, tất cả túi và vũ khí đều bị giữ lại trên xe, duy nhất chỉ còn cây gậy của Hạ Phác Đình, nhưng cây gậy này lại là một khẩu súng.
Đây là mưu mô của Hạ Phác Đình, anh không những biết kiếm tiền, mà còn mưu mô hơn xã hội đen, biết bảo vệ bản thân vào thời điểm quan trọng.
Lương Tùng cũng nghe thấy tiếng súng, nhưng hồn nhiên không phát hiện ra.
Bởi vì hắn bị Tô Lâm Lang doạ cho ngây người, hắn nhìn người phụ nữ trước mặt này: "Cô là một phụ nữ, còn là một cô gái miền Bắc."
Hắn chỉ muốn giết cô làm nền, kết quả trong chớp mắt tứ đại nguyên soái đều bị đánh bại.
Một người phụ nữ, bà cô phía Bắc, năm phút, đánh bại bốn cao thủ của hắn.