.
Chương 414:
Tô Lâm Lang đánh không được, lúc trước cô muốn tấn công A Thái ở chỗ ông sáu Lục, cô phải nhờ đến vệ sĩ phối hợp, nhưng muốn đánh với Tiền Phi Long, cô sẽ ở trên võ đài, không thể nhờ lực bên ngoài, nếu không chính là chơi xấu.
Nhắc đến nhà họ Tiền, cô muốn có những bộ sưu tập, di vật văn hóa,… của bọn họ, nhưng nó lại không dễ chơi như vậy.
Thấy vợ gật đầu, Hạ Phác Đình cũng theo suy đoán của anh, nói: “Nếu em muốn so tài cưỡi ngựa, hắn sẽ chọn cưỡi ngựa nhặt cừu hoặc đua ngựa bắt cừu, đến lúc đó anh sẽ mang cho em con ngựa tốt nhất của Cố Trấn Đông, ông ấy có một con ngựa tên là Hắc Toàn Phong, nó đứng đầu trong trường đua ngựa năm ngoái. Với kỹ năng của em, có một con ngựa tốt, em sẽ có cơ hội chiến thắng cao, bắn cung em cũng không gặp vấn đề gì.”
Tô Lâm Lang lại gật đầu.
Xét thấy tình hình hiện tại, phân tích của cậu cả Hạ là hoàn toàn chính xác.
Tất nhiên, anh là người mà ông nội ngay cả một tỷ sáu cũng liều mạng muốn rước về, nghệ thuật chiến tranh và kinh doanh có mối liên hệ với nhau.
Hạ Phác Đình lại nói: “Vấn đề nằm ở Sanda, nếu bá tước Tiền thật sự muốn đánh nhau, nhất định sẽ đánh đến hạng nhất. Một khi em bị đánh trúng, hai ván tiếp theo chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, thắng thua khó mà nói được.”
Bá tước Tiền biết cô không phải người tốt, muốn gắm khối xương cứng là cô sẽ nghĩ ra biện pháp đối phó hoàn hảo.
Nếu Tô Lâm Lang bùng nổ, thể lực có thể tính là tốt nhất trong số phụ nữ, nhưng chỉ dựa vào thể lực và cân nặng thì cô thì không phải đối thủ của Tiền Phi Long.
Một quyền của hắn, cô nặng chưa đến trăm ký có thể sẽ bay ra ngoài ngay tại chỗ.
Với chiều cao của mình, cô phải đạt tới 65kg, mỗi ngày tập luyện Sanda để tăng cơ mới có thể đánh bại hắn.
Nhưng Tô Lâm Lang không phải là tuyển thủ Sanda chuyên nghiệp, cũng không có thời gian để tăng cân hay luyện cơ bắp.
Hạ Phác Đình lại nói: "Nếu bá tước Tiền nhất quyết muốn đánh Sanda trong ván đầu tiên, nếu em vẫn muốn giành chiến thắng trong các trận tiếp theo, em phải tự bảo vệ mình cho tốt, không thể bị thương."
Nhìn chằm chằm vào mắt vợ, anh nói: “Hơn nữa nếu em bị thương, tiền lương hàng năm của anh sẽ không quyên góp cho quân giải phóng Đại Lục.”
Trong mắt của tên này tất cả đều liên quan đến tiền bạc.
Giữa hai người bọn họ có thỏa thuận, cô không thể bị thương, một khi bị thương, tiền lương của anh sẽ không đưa cho quân giải phóng Đại Lục.
Tô Lâm Lang đã có tính toán của riêng mình đối với việc đánh nhau với Tiền Phi Long, điều này sẽ khiến hắn và bá tước Tiền tâm phục khẩu phục.
Chỉ là cuộc chiến còn chưa bắt đầu, nhiều lời cũng vô ích.
Sau khi nhìn chồng nói chuyện một lúc lâu, cô ngẩng đầu lên hôn nhẹ lên môi anh.
Đúng vậy, chồng của cô đang phân tích tình hình cuộc chiến với cô, nhưng cô không nói lời nào, sau đó hôn anh.
Người phụ nữ này khi đánh nhau đều khiến mọi người rất sợ hãi, nhưng ở trên giường lại luôn ngoan ngoãn như một con mèo con.
Yết hầu của cậu cả Hạ lăn lộn, nhưng anh lại không cử động thêm động tác nào nữa, hàng mi dài của anh run rẩy dữ dội, anh nói: "Ngủ đi."
Tô Lâm Lãng rất kỳ lạ, cô chưa bao giờ cảm thấy thích thú với loại chuyện đó, nhưng khi không có Hạ Phác Đình ở bên cạnh, cô sẽ nhớ anh, sẽ nghĩ đến chuyện đó, đương nhiên không liên quan gì đến tình ái, cô chém chết cả đời, không quan tâm đến chút tình ái đó.
Đó chỉ là sự thôi thúc tình dục thuần túy, cô đã thất bại ở một việc hai lần cho nên muốn thử lại.
Im lặng một lúc, cô lại nhấp môi lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mỏng của chồng.
Cậu cả Hạ nhìn vợ bằng hai con mắt vừa trong veo vừa sâu thẳm, nhìn cô mím môi mỉm cười, lúm đồng tiền trên má thật sâu, anh cúi đầu nhìn một lát, đột nhiên duỗi tay tắt đèn trên tường nói: "Ngủ!"
Tô Lâm Lãng trợn mắt há hốc mồm, cho rằng người đàn ông này nhất định đang ghen với Hạ Phác Húc.
Tên ngốc không có đầu óc đó cũng đáng để anh ghen sao?
Cô đã suy nghĩ rất lâu, muốn tối nay sẽ đối xử thật tốt với chồng, kết quả anh lại quay mặt với cô?
Im lặng hồi lâu, cô mới nói: “Em muốn, nhưng nếu anh không muốn thì tính là một lần. Anh Phác Đình, trừ đi một lần này, chỉ còn lại hai lần thôi.”
Hạ Phác Đình vốn đang nằm ngửa, nghe thấy lời vợ nói, anh đột nhiên quay người lại, mặc dù đèn đã tắt nhưng Tô Lâm Lãng vẫn có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của anh phả vào lưng mình, cô ăn miếng trả miếng, bắt chước chồng mình nói: "Ngủ!"