.
Chương 416:
Đúng như Hạ Phác Đình dự đoán, Tô Lâm Lang vừa thấy danh sách quyên góp đã lập tức đồng ý.
Cô còn đưa cho bá tước Tiền một tờ giấy chứng tử do chính tay cô ký tên, bắt chước bá tước Tiền ấn lên dấu tay.
Anh không biết làm sao cô có thể chiến thắng nếu không có sự trợ giúp từ bên ngoài, hoặc là nói liệu cô có thể chịu được nắm đấm của Tiền Phi Long hay không?
Có thể tự bảo vệ chính mình khỏi bị thương hay không?
Nhưng quyết định của Tô Lâm Lang, anh không thể thay đổi.
Ở tầng hầm có một võ đài quyền anh tư nhân.
Tô Lâm Lang tự mình ấn định thời gian, mười một giờ sáng, đây là thời gian tinh thần cô tốt nhất, phản ứng nhanh nhất.
Sau đó, cô sẽ gặp gỡ khán giả.
Cố Khải Toàn và em gái Cố Khải Luân của cậu ta đêm qua không ở lại mà trực tiếp về nhà, nếu hôm nay họ không có mặt ở đây thì cô cũng không mời họ.
Nhưng Tô Lâm Lang lại dẫn Băng Nhạn đi đến gọi Gonda đang chơi điện tử trên TV.
Sau khi tìm thấy Gonda, trước tiên cô hỏi: "Trứng Thối, hôm qua Hạ Phác Húc xin lỗi em sao?"
Gonda nói: "Đúng rồi, anh ta vô duyên vô cớ đánh em, anh ta phải xin lỗi em."
Nhìn thấy chó chăn cừu Malinois của cậu ta cũng ở đây, Tô Lâm Lang đưa tay vuốt ve hai nắm lông của con chó, hỏi: "Vậy em cố tình để cho chó cắn Hà Phác Húc, em đã xin lỗi cậu ta chưa?"
Gonda buông tay nói: "Không phải anh ta chỉ muốn tiền thôi sao? Chú em đã nói rồi, anh ta cho rằng thiếu tiền nên mới muốn lừa gạt?"
Tô Lâm Lang vuốt ve con chó xong, rồi xoa đầu thiếu niên nói: "Đương nhiên không phải, chị chỉ muốn đánh cược với em một chút, lát nữa chị sẽ cùng chú của em lên võ đài đánh nhau. Nếu chị thắng, em phải xin lỗi Hạ Phác Húc, còn Hạ Phác Húc, anh ấy gọi em là Gonda, nhưng em cứ luôn gọi anh ấy là heo, là không đúng, em cũng phải xin lỗi anh ấy, nếu không…"
Cô nhẹ nhàng kéo tóc Gonda: “Chị sẽ cho em một đá, biết không?”
Gonda, Quý Đình Phong và Cố Khải Toàn đều tung bị Tô Lâm Lang đá một cước, từ đó trở đi chỉ cần gặp cô, bọn họ đều cung kính, nơm nớp lo sợ.
Nhưng Gonda không tin Tô Lâm Lang có thể đánh bại chú mình, cậu ta nói: "Chị dâu, xin hãy bình tĩnh một chút, ngay cả ông ngoại em cũng nói chị không thể đánh bại chú em trên võ đài Sanda được."
Cậu ta nói thêm: "Nếu chị muốn em xin lỗi Hạ Phác Húc và những người khác thì không có cửa đâu."
Hơn nữa, đêm qua Hạ Phác Húc được Tô Lâm Lang giao cho việc gửi một số tranh ảnh và phim lãng mạn cho Tiền Phi Long, sau đó hai người cùng nhau xem phim khiêu dâm suốt nửa đêm, sáng sớm hôm nay anh ta đã nói về cách Tiền Phi Long bình luận phim như thế nào, nhận xét về ngoại hình của nữ diễn viên ra sao cho Tô Lâm Lang nghe hết.
Lúc này anh ta đang ngây người ở trong một căn phòng khác, nghe thấy tiếng Gonda đi tới.
Hạ Phác Húc đang ở trên ban công đọc sách, nghe thấy tiếng động cũng đi vào.
Trong mắt bọn họ thì mọi việc đã kết thúc, nhưng Tô Lâm Lang vẫn yêu cầu Gonda đến xin lỗi bọn họ, vì sao?
Tô Lâm Lang lại sờ đầu Gonda nói: “Không, chẳng những chị có thể đánh bại chú của em, còn có thể đánh anh ta bò trên đất, đánh anh ta khóc lóc thảm thiết, rơi nước mắt, nếu em không tin thì cứ đi xem cùng chị."
Gonda không tin, nhưng đương nhiên cậu ta cũng tò mò, nghe nói võ đài sắp bắt đầu, nhanh chóng chạy đi.
Nhìn thấy anh em Hạ Phác Húc đang nhìn mình, Tô Lâm Lang lại nói: "Sao các cậu còn thất thần ở đó? Hai người cùng đi đi."
Hạ Phác Húc nhìn thấy Tô Lâm Lang còn nắm tay Băng Nhạn, nói: "Chị dâu, dẫn Băng Nham đi cùng có tốt hay không?"
Băng Nhạn còn nhỏ như vậy, con nít vẫn còn chưa ổn định về mặt cảm xúc, để con bé đi xem đánh nhau, Hạ Phác Húc không tim không phổi ra sao cũng cảm thấy không yên tâm.
Tô Lâm Lang bình tĩnh nói: "Không sao, chỉ cần tôi thắng là được."
Hạ Phác Đình nghĩ rằng cô sẽ duy trì thực lực, chịu đựng Sanda, giành chiến thắng trong hai hiệp cuối cùng, nhưng suy nghĩ của Tô Lâm Lang lại không như vậy, cô muốn để cho bá tước Tiền và Tiền Phi Long tâm phục khẩu phục, cô phải thắng cả ba hiệp, chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể sẵn sàng đưa các di tích văn hóa, và chỉ khi đó bọn họ mới ngoan ngoãn từ bỏ Tiêm Sa Chủy, không dám gây rắc rối ở Tiêm Sa Chủy nữa!