.
Chương 424:
Nhưng Tô Lâm Lang không tấn công anh ta, thậm chí cô còn không đeo hàm bảo vệ, cô nói to: “Lương Long là cậu của anh đúng không, anh có biết vì sao anh ta bị tôi đánh thành người thực vật không?”
Tiền Phi Long đứng thẳng lưng với vẻ mặt mơ màng.
Lương Long, em trai của Lương Tùng, cũng là em trai của mẹ Tiền Phi Long, lần này anh ta về nhà thì phát hiện người đó đã trở thành người thực vật.
Trong mắt người ngoài, Lương Long là tên xã hội đen, nhưng trong mắt Tiền Phi Long, Lương Long là người thân của anh ta, anh ta hỏi Lương Tùng là ai đánh Lương Long, vì sao Lương Long bị đánh, nhưng Lương Tùng lảng tránh, không có nói rõ.
Vì sao Lương Long lại bị Tô Lâm Lang đánh?
Tiền Phi Long không biết đã có chuyện gì xảy ra với người phụ nữ này, đột nhiên cô đứng trên sàn đấu nói bí mật với anh ta.
Quan trọng là cô còn không đeo hàm bảo vệ, một lát nữa với một cú đánh của anh ta thì có thể đánh gãy cả hàm răng của cô.
Anh ta cảm thấy như vậy không ổn nên ra hiệu cho trọng tài cần đình chiến.
Nhưng Tô Lâm Lang lại xông lên chặn tay anh ta lại, hô to: “Tôi không sao cả, tiếp tục trận đấu!”
Sau đó cô chạy vòng quanh người anh ta.
Cho dù là con gái đang đeo găng tay đấm bốc, nếu như một cú đánh của cô rơi vào bộ phận mấu chốt của Tiền Phi Long thì anh ta cũng không thể chịu được.
Tô Lâm Lang có cái đầu nhỏ, chạy nhanh, linh hoạt, lại thường xuyên chuyển hướng, Tiền Phi Long không thể không xoay người giơ ta, cong lưng phòng thủ.
Ở dưới sàn đấu, nhìn từ góc độ của Băng Nhạn thì khá thú vị.
Tiền Phi Long như một con gấu to lớn, mà chị dâu là con thỏ nhỏ uyển chuyển, linh động.
Cô chạy rất nhanh, lại linh hoạt, xem ra cô còn nguy hiểm hơn Tiền Phi Long nhiều.
Trên sàn đấu, cuối cùng Tô Lâm Lang đã tung cú đấm vào eo trái của Tiền Phi Long, anh ta phản ứng rất nhanh, vung tay lên chặn đòn.
Nhưng đồng thời cô nói to: “Cậu của anh cao quý hơn anh nhiều, ít nhất Lương Long dám thừa nhận việc mình cưỡng hiếp phụ nữ, con anh là đồ rác rưởi, háo sắc, đồ đạo đức giả, anh là sự sỉ nhục của quân nhân, đồ bại hoại!”
Tiền Phi Long không nhịn được nữa, anh ta phun hàm bảo vệ ra: “Cô đang nói dối, cô muốn chọc giận tôi, nhưng không có ích gì đâu Tô Lâm Lang, cô không phải là đối thủ của tôi.”
Lại nói, hôm qua Tô Lâm Lang nghe Tiền Phi Long nói rằng bang Lưỡi Rìu chỉ có một tội danh là giết người Đại Lục, về nguyên nhân chuyện này thì có thể đoán được, Lương Tùng che giấu chuyện em trai cưỡng hiếp, không dám nói cho Tiền Phi Long.
Tiền Phi Long chịu nhường cô ba chiêu thì chứng minh anh ta không rác rưởi đến tình trạng như hai anh em Lương Tùng, cho nên cô mới bảo Hạ Phác Húc cho anh ta xem phim người lớn là vì làm nền cho hôm nay.
Quả nhiên, cô đoán chuẩn mà cái này đúng lúc là con át chủ bài của cô.
Cô còn nói: “Nhân vật nữ chính trong bộ phim anh xem tối hôm qua, không phải anh thấy rất thoải mái khi cô ấy bị cưỡng hiếp sao, anh có muốn thử không, anh đi hỏi Lương Tùng, Quý Đình Hiên cũng có thể làm chứng, Lương Long vì cưỡng hiếp cô ấy nên mới bị tôi đánh thành người thực vật, mà không phải anh và ông cậu rác rưởi của anh giống nhau sao?”
Cô mặc một chiếc váy đỏ, khí thế hùng hổ.
Nhưng thật ra cú đánh vừa rồi của cô không có tác dụng gì.
Đương nhiên, người phụ nữ bị hạn chế về thể lực, đối với Tiền Phi Long, một người đàn ông trưởng thành thì cô không thể tạo được tổn thương quá lớn trên người anh ta.
Nhưng mà khi Tiền Phi Long nghe nói cậu ruột sẽ cưỡng hiếp phụ nữ, mà tối hôm qua anh ta còn xem phim của cô gái đó, gương mặt của anh ta không thể kìm nén được nữa, bước chân cũng không vững.
Còn may anh ta có đủ kinh nghiệm, phản ứng nhạy bén, đúng lúc này Tô Lâm Lang lại xông lên tấn công, vẫn đánh vào phần eo bên trái, cũng cùng vị trí như vừa rồi.
Đương nhiên Tiền Phi Long có thể ngăn cản, anh ta cũng phát hiện ra nhược điểm của cô.
Cô có thân hình thấp, muốn dồn sức đánh vào chỗ hiểm của anh ta, dưới sự phòng bị của anh ta thì cô cũng chỉ có thể tấn công vào xương sườn của anh ta.
Nhưng trong quyền anh, bộ phận quan trọng đều ở cái đầu, đầu cô quá thấp, bật lên nhìn cũng không được mà không đánh anh ta được.
Hành vi này của cô không khác gì người tí hon cầm cây giáo gỗ nhỏ tấn công người khổng lồ, không những không tạo thương tổn cho anh ta mà còn rất buồn cười.