Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 427 - Chương 427:

. Chương 427:
Mái tóc đuôi ngựa của Tô Lâm Lang đột nhiên vung lên, cô xoay người một cách linh hoạt, nhảy lên, tà váy tung bay, nắm tay ở giữa không trung như mang theo gió, cùng bay về phía anh ta như làn váy của cô.

“Bịch” một tiếng, Tiền Phi Long bị trượt chân do chính vũng máu mũi của anh ta, cơ thể mất trọng tâm, anh ta ngã mạnh về phía sau.

Phải nói là Tô Lâm Lang đã di chuyển rất khéo léo để lừa anh ta giẫm phải vũng máu mũi, sau đó thì giống như lần cô trượt xe để đâm siêu xe Ford GT của anh ta, cô đánh bại anh ta không chút nương tay, sau đó cô bổ nhào lên người anh ta, liên tục đánh đấm.

“Phim người lớn hay không?” Cô đấm vào mũi anh ta rồi hét to.

Sau đó cô lại cho anh ta một đấm vào mắt, hét lên: “Lần sau xem phim cậu anh đóng đi, chẳng phải càng có thể khiến anh sung sướng sao?”

Đời này Tiền Phi Long chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào hung hăng như vậy.

Không phải nói thực lực của cô mạnh thế nào, mà là lửa giận của cô. Cô giống như một con mèo đang nổi điên, một con nhím xù lông, khiến anh ta bị đả kích từ tinh thần tới thể xác.

Nắm đấm của cô cũng không quá mạnh, nhưng bù lại thì tốc độ rất nhanh, còn nhiều, giống như mưa rền gió dữ, đánh tới mức anh ta hít thở không thông.

Tiếng còi vang lên, trong tiếng reo hò của mọi người, trọng tài kéo Tô Lâm Lang lên. Tuy rằng bị kéo ra, nhưng Tô Lâm Lang vẫn không ngừng tấn công, cô đạp một cú vào cằm Tiền Phi Long, hét to: “Đồ rác rưởi, bại hoại, tội phạm cưỡng gian!”

Trong tiếng hít hà của mọi người, cô lại hét lên: “Anh chính là sỉ nhục của quân nhân, ham mê sắc dục!”

Trọng tài còn đang đếm ngược, nhưng Tiền Phi Long đã thua, bởi vì anh ta nằm im trên mặt đất, giơ hai tay lên.

Tô Lâm Lang cũng kiệt sức, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, còn đang điều chỉnh hơi thở, chuẩn bị đánh tiếp. Tiền Phi Long cảm thấy may mà hôm nay có trọng tài ở đây, nếu là thực chiến thì chắc cô đã đấm chết anh ta luôn rồi.

Đây là quân nhân PLA sao, là đám người vác súng trường cũ kỹ, ăn khoai tây cứng như đá, nhưng lại đánh cho liên quân răng rơi đầy đất trong cuộc chiến chi viện cho Triều Tiên. Nhưng rõ ràng sức cô cũng không lớn, vì sao lại có lực công kích mạnh như vậy?

Cuối cùng trọng tài cũng đếm xong, Tô Lâm Lang cũng xoay người, nhấc tay nâng quyền, nhìn về phía khán đài.

Khán đài im phăng phắc.

Mẹ Gonda là Tiền Mễ Lị cau mày, không ngừng xoa thái dương, không biết đang nghĩ gì.

Bá tước Tiền ngồi im trên ghế, nhưng mà rốt cuộc thì Hạ Trí Hoàn đang ở đây nhìn chằm chằm, ông ta giơ tay lên, từ từ vỗ tay một cách tẻ ngắt và chết lặng.

Điều này có nghĩa là ông ta thừa nhận tính công bằng của trận đấu và chiến thắng của Tô Lâm Lang.

Trong tiếng hoan hô của bọn trẻ, Băng Nhạn rơm rớm nước mắt nhón chân, sợ hãi vươn nắm tay bé nhỏ ra. Cô bé thấy chị dâu từ từ quỳ xuống, sau đó vươn nắm tay to bự ra, nhẹ nhàng đụng vào nắm tay bé nhỏ của mình.

Tuy rằng chị dâu rất mạnh, nhưng Băng Nhạn không sợ chút nào, bởi vì khi Tô Lâm Lang quỳ xuống chạm khẽ vào nắm tay cô bé, chị dâu vẫn là chị dâu như cũ. Nhìn chị dâu, cô bé nở nụ cười chân thành.

Bầu không khí im ắng, Hạ Phác Chú đột nhiên hô to: “Chị dâu tôi thắng rồi, hoan hô!”

Cậu ta và Gonda đứng cùng nhau, Hạ Phác Chú giơ ngón giữa với Gonda, sau đó xông lên nắm bao tay quyền anh của Tô Lâm Lang rồi túm mạnh, bao tay rơi xuống, trên tay cô quấn băng vải màu đỏ.

Cô nhìn Gonda, ánh mắt như đang nói: Xin lỗi tôi ngay!



Một trận đấu chênh lệch về thực lực, một đối thủ không thể đánh bại, thế mà Tô Lâm Lang đã làm được.

Trên khán đài, bá tước Tiền đưa mắt ra hiệu, mẹ Gonda bèn đi ra ngoài trước.

Bá tước Tiền nhìn chằm chằm con trai đang nằm trên khán đài, một lúc lâu sau, ông ta tức đến mức như có khói toát ra từ lỗ mũi. Nhưng rốt cuộc thì ông ta là chủ, Hạ Trí Hoàn là khách, hai người đã sống gần một thế kỷ, trải qua quá nhiều sóng gió, cho nên cũng trầm ổn.

“Cô Tô đúng là không bình thường.” Ông ta nặn ra một nụ cười: “Trưa rồi, chúng ta ăn cơm trước đi, tôi bảo đầu bếp chuẩn bị riêng món bồ câu hầm bạch hoa và huyết yến nhung hươu cho cô ấy bồi bổ, cô ấy vất vả rồi.”

Bồ câu non và huyết yến đều là đồ bổ máu cho phụ nữ, ông ta chuẩn bị hai món này là để cho Tô Lâm Lang bổ máu, ai ngờ kết quả không như ông ta mong muốn, người bị đánh đến chảy máu trên lôi đài là con của ông ta.

 


Bình Luận (0)
Comment