.
Chương 477:
Bấy giờ, Hạ Phác Chú và Quý Đình Phong đứng ngoài cửa sổ, bọn họ chụm đầu vào nhau giống nhau đang xem kính vạn hoa vậy.
Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ như vậy, Quý Nhân nhìn cô gái như đang nhìn một món hàng, vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét.
Tuy nhiên, khi hai cậu nhóc nghĩ rằng ông ta không thích cô gái điếm này và sẽ đuổi cô ta đi, Quý Nhân lại móc trong chiếc ví đặt bên cạnh ra một xấp tiền giấy và phe phẩy chúng, ông ta buồn bực nói: "Khuya quá rồi, tạm chấp nhận vậy. Cô quỳ xuống đất cho tôi xem nào!"
Cô gái lập tức quỳ xuống, ngoan ngoãn xoay người, đưa mông về phía Quý Nhân theo lời ông ta.
Quý Nhân là một lão già thấp bé, mặt đầy nếp nhăn. Ông ta bất mãn đứng dậy, bước về phía cô gái và lạnh lùng nói: "Mông khá lớn nhưng lại không đầy đặn, quá nhạt nhẽo."
Rõ ràng ông ta không thích cô gái này nhưng vẫn muốn chơi?
Ngoài cửa sổ, Quý Đình Phong ôm lấy Hạ Phác Chú, nhỏ giọng nói: "Phác Chú, tôi cảm thấy ông chú hai của tôi giống hệt cầm thú vậy!"
Hạ Phác Chú nghiến răng: "Không phải giống, mà ông ta đúng là cầm thú."
Giây tiếp theo, cậu ta lại nói: "Cậu nghĩ mà xem, nếu người quỳ ở đó là chị hoặc em gái của cậu, liệu cậu có còn cho rằng mại dâm là một việc bình thường hay không?"
Bạn biết đây, vì khi còn nhỏ sinh vật mang tên đàn ông được mẹ nuôi dưỡng nên sẽ chịu ảnh hưởng bởi lòng nhân từ của mẹ, phần "người" sẽ nhiều hơn phần "con".
Thế nhưng khi tuổi tác của bọn họ ngày càng tăng, phần "người" trong họ sẽ giảm dần. Hơn nữa, khó bọn họ có tiền thì sẽ không chịu sự hạn chế của các quy tắc đạo đức, vì theo đuổi cảm giác kích thích, mức độ biến thái của họ sẽ ngày càng tăng lên.
Quý Nhân là một lão phú ông, ông ta vừa có tiền vừa không bị ai quản lý nên mức độ biến thái của ông ta rất cao.
Trong mắt Quý Nhân, cảnh tượng trước mặt vô cùng bình thường, bởi vì với ông ta mà nói, phụ nữ chỉ là món đồ chơi. Ông ta có rất nhiều tiền nhưng không cần để lại cho con cái, thế nên ông ta chỉ muốn chọn những người phụ nữ xinh đẹp để thỏa mãn bản thân.
Nhưng với Hạ Phác Chú và Quý Đình Phong, khung cảnh trước mắt khiến họ cực kỳ chấn động.
Hiện giờ bọn họ vẫn đang ở độ tuổi yêu thương mẹ và kính trọng những người phụ nữ lớn tuổi, thế nên khi nhìn thấy một bậc bề trên đối xử với phụ nữ như động vật, họ cảm thấy vô cùng nhục nhã, tức giận và đau lòng.
À đúng rồi, mục đích bọn họ đến đây là truyền lời giúp Tô Lâm Lang.
Mà nội dung câu nói của cô lại là: "Quý Nhân, tôi biết vợ ông chết như thế nào!"
Câu nói này là bước đầu tiên trong kế hoạch hù dọa Quý Nhân.
Quý Nhân là ông chú của Quý Đình Phong, vì ông ta thường cho cậu ta bảo lì xì nên Quý Đình Phong rất tôn trọng Quý Nhân.
Thế nên khi nhìn thấy Quý Nhân liên tục đá và đạp vào mông cô gái điếm kia, cậu ta ngơ ngác không nói nên lời.
Cũng may Hạ Phác Chú bình tĩnh hơn cậu ta, không hề quên mất nhiệm vụ được giao.
Hai người đứng ngoài cửa sổ phòng khách, thấy Quý Đình Phong đứng im không nhúc nhích, Hạ Phác Chú dứt khoát hét lên: "Quý Nhân, tôi biết vợ của ông đã chết như thế nào?"
Lúc này, Quý Đình Phong chợt nhớ đến nhiệm vụ của mình nên hét lên: "Quý Nhân, tôi cũng biết vợ ông chết như thế nào!"
Tô Lâm Lang đã dặn bọn họ sau khi nói xong câu này thì phải chạy đi ngay.
Trùng hợp là bây giờ trong nhà Quý Nhân không có vệ sĩ, người hầu thì ở trong phòng, nên hai người bọn họ hết xong lập tức xoay người chạy ra ngoài.
...
Quý Nhân vẫn luôn nói với người ngoài rằng vợ mình uống thuốc phiện tự sát.
Nhưng Thủy Tử đã nói, còn một khả năng khác là Quý Nhân chê vợ mình xấu xí, vướng víu tay chân nên cố ý ép bà ta uống thuốc phiện.
Nói cách khác, khả năng cao là ông ta đã cố tình giết vợ mình.
Một người đàn ông xem việc chơi gái là trò tiêu khiển thì không hề có nhân tính, mà với một kẻ như vậy, xác suất ông ta giết vợ mình là rất cao.
Hơn nữa, trong một bản báo cáo thống kê của Liên Hợp Quốc đã từng nêu ra rằng, khi một người phụ nữ bị giết, xác suất người chồng là hung thủ chiếm tới ba mươi tám phần trăm!
Vả lại, Thủy Tử đã tìm được giếng trấn hồn mà Quý Nhân tạo ra để nhốt linh hồn của vợ ông ta, điều này khiến câu chuyện trở nên thú vị hơn.
Hôm nay là một ngày vô cùng bình thường của Quý Nhân, ông ta vốn muốn gọi một cô gái đẹp đến mua vui cho mình, ai ngờ người tới lại xấu như lợn.
Thôi kệ, chỉ là một đêm phong lưu thôi mà, thấy đối phương rất ngoan ngoãn nên ông ta quyết định để cô ta phục vụ mình. Tuy nhiên, khi ông ta vừa chuẩn bị lên lầu lại nghe thấy bên ngoài có người nói: "Quý Nhân, tôi biết vợ ông chết như thế nào!"