Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 499 - Chương 499:

. Chương 499:
"Không được đâu mẹ ơi, mẹ mặc đi, kiếm chiếc khác bằng nỉ cho con là được rồi." Tô Lâm Lang nói.

"Sao thế? Đang giữa đông, bên trong mặc sườn xám vải dệt màu xanh đồng thì phải phối với áo lông cừu mới hợp chứ." Hứa Uyển Tâm nói.

Giờ vẫn chưa thông qua dự thảo không mặc đồ lông thú nên Tô Lâm Lang cũng không thể nói những cái quá lớn lao với mẹ chồng, chỉ đành bảo: "Con không thích, đổi thành đồ nỉ đi ạ."

Hứa Uyển Tâm không thuyết phục được con dâu nên đành phải chọn một chiếc áo khoác vải nỉ màu trắng gạo khác cho cô.

Tuy trông vẫn được, nhưng vẫn không được sang quý như đồ lông thú, không được chói sáng lắm, thấy con dâu hôm nay chưa nổi bật, bà không vui.

Đó là còn chưa kể mẹ chồng là bà còn chuyên vụ quần áo nữa chứ.

Kế hoạch của Tô Lâm Lang rất ổn, nhưng dính đến Hạ Phác Hồng lại lâm vào thế khó.

Mấy anh em nhà họ Hạ, từ Hạ Phác Chú đến Hạ Phác Húc, thậm chí cả Băng Nhạn cũng thích theo cô ra ngoài.

Nhưng Hạ Phác Hồng lại không chịu, nhất là khi nghe nói phải đến doanh trại quân đội Cảng Thành thì cậu ta càng kiên quyết từ chối hơn.

Cậu ta cảm thấy mình cực kỳ sáng suốt.

Theo cậu ta, chính trị là thứ thấp kém nhất trên thế giới này, cũng là thứ bẩn thỉu nhất, chính khách cũng là kẻ vô sỉ nhất trên đời.

Cậu vốn sống ở Anh, biết rõ chính phủ Anh nát đến đâu, thối nát đến mức nào, đương nhiên không muốn nâng cốc vui vẻ, dùng bữa chuyện trò với đám chính khách đó.

Cậu ta thấy tởm!

Vì không ngờ cậu ta sẽ từ chối, đã thế còn bị nhốt suốt bốn ngày, tưởng là chỉ cần đề xuất thả ra, chắc chắn cậu ta sẽ đi nên Tô Lâm Lang sai người giúp việc đưa đồ đến phòng, ai dè cậu ta lại rống lên: "Sao em phải đi ăn với cái đám chính khách rác rưởi của một bang bẩn thỉu chứ? Em không đi!"

Hứa Uyển Tâm nhạy cảm, yếu lòng, con trai bị nhốt, bà vốn đã xót con vô cùng, thêm Tô Lâm Lang không chịu mặc đồ bà phối nữa, Hạ Phác Hồng nói câu đó xong, bà lại không chịu nổi.

Bà ngồi xuống mép giường, cảm khái một câu: "Mẹ làm việc thiện cả đời, chưa từng giẫm bất kỳ con kiến nào, sao lại sinh ra một đứa con bướng bỉnh thế này cơ chứ?"

Thật ra nếu Hạ Phác Hồng thật sự thông minh, thấu đáo thì cũng dễ.

Trong tay Tô Lâm Lang có một xấp ảnh chụp dày, toàn là hình các nhân viên công vụ của doanh trại Cảng Thành đi chơi gái, cùng chứng cứ họ cấu kết với nhà họ Tiền.

Trước nay, cô không kiên nhẫn chờ đợi bao giờ mà chỉ thích dùng cách đe dọa.

Cởi áo khoác nỉ ra, cô cầm xấp ảnh chụp dày đó đi vào phòng Hạ Phác Hồng, đập một xấp vào mặt cậu ta: "Thấy giới chính trị thối tha mà em chỉ dám trơ mắt nhìn như con rùa rụt đầu hay sao?"

Cô đập thêm một xấp nữa: "Thấy đám chính khách bẩn thỉu mà em chỉ biết gào rú trong nhà, mắng mẹ, mắng cha, ầm ĩ khiến người nhà không ngủ được thôi sao?"

Xong cô quát: "Có gan thì em thay đồ đi ngay với chị, xem hôm nay chị đồ sát, hành hạ họ, xé những bộ mặt giả nhân giả nghĩa đó ra thế nào đi!"

Băng Nhạn và Phác Chú mới đồng còn thương anh ba, giờ lại chê anh ồn, hết kiên nhẫn với ông anh này rồi.

Hai đứa đang đứng ở cổng hóng hớt, đã quá quen với việc chị dâu hung hăng thế rồi.

Băng Nhạn hùa theo: "Chị dâu, hôm nào anh ấy cũng ầm ĩ quá trời, em thấy quá phiền, chị mau đánh anh ấy đi, đánh cho anh ấy im lặng thì thôi!"

Hạ Phác Chú chát chúa nói: "Anh ba, anh đừng rượu mời không uống mà uống rượu phạt, em muốn đi mà còn không được đây này."

Cảm giác này quái dị đến mức nào?

Mặc dù Hạ Phác Hồng bị chị dâu đập cho hai phát nhưng sâu trong tiềm thức vẫn cứ thấy cô là một cô gái cực kỳ dịu dàng.

Cậu ta cũng thầm thấy tiếc vì khi ấy chỉ lấy tám triệu mà tránh việc cưới xin.

Thậm chí cậu ta còn nhớ Hứa Uyển Tâm từng khuyên mình: Vợ lớn hơn chồng ba tuổi là ăn nên làm ra, vợ hơn tuổi chồng mới trị được chồng.

Cậu ta cũng nghĩ giống Hạ Phác Húc, nếu khi ấy mình chịu dành một hai ngày để về cưới thì tốt biết mấy.

Nhưng giờ đây, ngay lúc này, chị dâu mặc sườn xám, dáng người thướt tha, một mỹ nữ phương Đông nho nhã tiêu chuẩn, môi đỏ diễm lệ đang mắng mình: "Nếu không chịu nữa thì chị đấm thêm hai phát đấy, mày thay đồ ngay cho chị, ngay và luôn!"

 


Bình Luận (0)
Comment