.
Chương 519:
Mặt Hạ Phác Hồng trên xe mờ mịt, nhìn hai vệ sĩ: "Rốt cuộc chị dâu định làm gì thế?"
Rồi hỏi tiếp: "Hai người không đi theo mà coi được à?"
Tống Thời Vu đành phải nói: "Chúng tôi cũng lo nhưng chúng ta vẫn nên chờ xem. Chị ấy tự có cách của mình."
Đúng là cô từng cầm một cây mã tấu cứu không ít nhân vật lớn từ trong hang ổ của Trương Hoa Cường ra.
Họ cũng muốn bảo vệ cô nhưng không bảo vệ được, chỉ có thể cố gắng hết sức phối hợp với cô.
Lại nói tới Tô Lâm Lang, cô vào trong công ty vận tải hàng hải Tây Nguyên. Trong đó chỉ có một người da trắng khoảng hơn bốn mươi tuổi, cao gầy khỏe mạnh, có thể nhận ra được là một quân nhân xuất ngũ.
Tô Lâm Lang nói bằng tiếng Anh: "Xin chào William, tôi là thư ký của hiệp sĩ Tiền Đức Man."
Cô bắt tay với đối phương rồi nói tiếp: "Tôi muốn lên tàu đưa đồ cho cô Mễ Lị nhà tôi."
Quân nhân xuất ngũ da trắng kia giơ tay ra, cười nói: "Có lẽ cô nhận lầm người rồi. Tên tôi là Jack."
Anh ta nhìn đồng hồ rồi nói: "Thưa cô, thật xin lỗi, ba tiếng nữa tàu sẽ tới, tôi sẽ phải lên thuyền rời đi. Nếu có đồ gì cần đưa thì đưa cho tôi, tôi mang lên tàu giúp cô là được rồi. Nhưng cô không thể lên tàu được."
Tô Lâm Lang đã xem bản đồ và chữ ký trên vận chuyển bạc, đúng là tên người này là Jack.
Vận chuyển bạc chính là người bốc vác, nói cách khác người tên là Jack này chính là người vận chuyển vàng qua tàu.
Bây giờ cô đang dựa vào sự hiểu biết của mình với người nhà họ Tiền để đánh cuộc, để lừa gạt.
Cô ra hiệu cho Jack xích lại gần mình, nói khẽ: "Jack nên biết rằng đội Phi Hổ vẫn luôn tuần tra trên biển, có mấy câu tôi phải nói trực tiếp với cô Mễ Lị mới có thể giúp họ vượt qua sự tuần tra của đội Phi Hổ trên đường thuỷ."
Khác với hải cảnh hay hàng không, chỉ cần nhìn thấy chiến hạm cải trang thành tàu vận chuyển hàng hoá đổ bộ thì sẽ phải qua rất nhiều thuyền.
Đội Phi Hổ tra độc tra khủng, dù là thuyền buôn của Nước Anh bị họ nhìn thấy cũng sẽ kiểm tra theo lệ không bỏ sót,
Họ chính là đội ngũ khiến thuyền buôn Nước Anh đau đầu nhất.
Nhất là sau khi Tiền Phi Long gia nhập, giữ chức phó đội trưởng, anh ta từng bắt rất nhiều thuyền buôn giấu vũ khí của quân đội.
Vì Tiền Phi Long là con trai của bá tước Tiền, Jack tưởng Tô Lâm Lang là trợ lý của bá tước Tiền mà đúng là cô cũng mang theo tin tức bí mật của đội Phi Hổ nên Jack gật đầu: "Được, vậy tôi dẫn cô lên thuyền tìm cô Mễ Lị."
Anh ta gọi một người khác trong phòng ra coi chừng bên ngoài rồi dẫn Tô Lâm Lang ra cửa, định đi tới bến tàu. Tô Lâm Lang giơ tay nhặt sợi tóc rơi trên vai Jack, nói: "Jack, hình như anh rụng hơi nhiều tóc đó."
Cô làm như vậy để kéo gần khoảng cách giữa hai người, thể hiện cảm giác vô cùng thân thiết. Quả nhiên, Jack lập tức cảm thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng gần. Lại thấy tuy Tô Lâm Lang mặc áo thun rộng thùng thình, không nhìn ra dáng người nhưng màu da hồng hào, hai mắt sáng ngời, rất quyến rũ. Mặt lại vừa ngoan ngoãn nhanh nhẹn, là một cô bé trời sinh đã khiến người ta thích nên thích thú hỏi: "Tên cô là gì? Là người Hoa à?"
"Đúng, tôi sống dưới chính phủ Cảng do nữ hoàng che chở." Tô Lâm Lang cố ý bùi ngùi nói: "Thật muốn tới Anh để xem thử mảnh đất nơi nữ hoàng trị vì đó như thế nào. Tôi nghĩ hẳn bầu không khí ở đó càng trong lành hơn chính phủ Cảng nhỉ?"
Jack là một ông già hơn bốn mươi tuổi rồi, dáng dấp cũng không tệ lắm, làn da rám nắng, mặt mày cũng tính là ngay thẳng thật thà.
Nhưng anh ta bỗng nhiên dừng bước, nói một câu: "Nếu cô bằng lòng cưới tôi thì có thể tới Anh rồi."
Mới gặp mặt đã nói chuyện hôn nhân, có phải người này có bệnh gì không?
Nếu hôm nay là ở Cửu Long thành, nghe y như người này có bệnh vậy.
Nhưng bây giờ Cửu Long là như thế, những người chạy trốn qua thuỷ vận, quân nhân xuất ngũ làm vận chuyển hàng hoá, đoàn thuỷ thủ, ở nước Anh chính là người cặn bã sống ở tầng đáy của xã hội. Nhưng ở cảng, chỗ khu dân cư người Hoa thì họ lại vô cùng được hâm mộ.
Có rất nhiều phụ nữ ở Cửu Long bị quân nhân nước Anh lừa, sinh một đống con lai, tưởng rằng có thể tới nước Anh sinh sống, cho đám đàn ông da trắng kia ngủ không mất tiền, cò người đã bốn năm mươi tuổi rồi còn mơ giấc mơ đẹp được đàn ông da trắng dẫn mình tới nước Anh.
Tô Lâm Lang tự xưng là trợ lý của hiệp sĩ Tiền, cô lại còn là người Hoa, còn há miệng ngậm miệng tiết lộ mình say mê nước Anh. Có thể thấy cô là một dân cảng ngốc nghếch thổi phồng nước Anh tiêu chuẩn.
Đương nhiên kết hôn là lời nói dối. Những quân nhân xuất ngũ da trắng chạy thoát qua thuỷ vận như họ ít nhất đã từng nói chuyện kết hôn với mấy trăm ngàn cô gái người Hoa, nói dối sẽ dẫn họ tới nước Anh.
Có thể lừa được ai thì lừa, được ngủ một lần không mất tiền.