.
Chương 525:
Trán đầy mồ hôi, màu da trắng bệch, nhưng ánh mắt của tổng giám đốc Hạ Thị rất kiên nghị. Lúc này quyết đoán rút súng, nhắm vào đội phó đội Phi Hổ hơi cao hơn mình nửa đầu, da thịt ngăm đen, khỏe mạnh cường tráng.
Mà sau khi anh rút súng, nhóm vệ sĩ của Hạ Thị cũng đồng loạt rút súng, nhắm vào nhóm đội viên của Phi Hổ.
Các đội viên Phi Hổ không hiểu đây là tình huống gì, nhưng cũng đồng thời giơ súng lên.
Cứ như vậy, còn chưa biết trên tàu đánh nhau như thế nào, nhưng dưới tàu đã thấy họ sắp va chạm gây gổ.
Tiền Phi Long thật sự không hiểu, thậm chí còn có chút hoài nghi người làm chồng là Hạ Phác Đình, liệu có phải không có tình cảm thật sự với người vợ Tô Lâm Lang hay không, cố ý mong đợi cô chết.
Nhưng nhìn thấy mấy tướng của hai bên giao chiến, anh ta cũng chỉ đành giơ tay đầu hàng, để cho tất cả mọi người tạm thời tắt máy.
Nhưng chờ khi Hạ Phác Đình thu súng lại, anh ta lại không nhịn được nói: “Nói lời cảnh cáo trước nhé, cô Tô sắp xảy ra chuyện, cậu cũng đừng trách tôi.”
Hạ Phác Hồng cũng hết sức sốt ruột, không được nhịn nói với anh trai: “Anh, thực sự không được, em lên trước đi, em đi một mình cho.”
“Câm miệng!” Hạ Phác Đình rống lên một tiếng, rồi tập trung nhìn đồng hồ.
Lúc này trên tàu đã có tiếng súng, chính là tiếng súng AK, vang tiếng ầm ầm rúng động, nhưng anh vẫn bất động.
Chỉ là tóc mai không ngừng đổ mồ hôi.
Cho đến khi trên tàu vang tiếng nổ lớn, thự trưởng đồn cảnh sát quận Tây Lữ Tra Đức và đội trưởng Mạch Gia Câu của đội Phi Hổ đều đã đến, tất cả mọi người cũng đều sốt ruột không thôi, anh mới ngẩng đầu, nói: “Đếm ngược 5 phút, mau! Gia Minh, Johnny, hai người nhất định phải nhanh lên!”
. . .
Quay lại 20 phút trước, ở trên tàu.
Đã hẹn với chồng đi báo cảnh sát, Tô Lâm Lang lên sẵn kế hoạch cho mình để giải quyết tất cả trong 20 phút.
Tất nhiên là giải quyết tất cả hỏa lực và cả Tiền Mễ Lị nữa.
Bước đầu tiên cô làm chính là bắt cóc Gonda, mà quá trình này, dễ dàng hơn cô nghĩ rất nhiều.
Bởi vì cậu ta còn là đứa nhỏ, lại quá gầy, cô không muốn trói chặt.
Nhưng điều này lại bị Gonda khinh bỉ, cậu ta nói: “Chị dâu, chị có chuyên nghiệp không vậy, trói cũng quá lỏng lẻo rồi.”
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của Tiền Mễ Lị: “Cục cưng, đang làm gì vậy, có khỏe không?”
Đây là phòng ngủ độc lập tốt nhất trên tàu, có cửa sổ kính, phòng tắm độc lập, còn có TV.
Gian phòng tốt nhất chính là chỗ mà cậu ấm Gonda ở.
Tiền Mễ Lị là mẹ, sau khi bị tấn công ở trên tàu, việc đầu tiên cô ta làm là kiểm tra sự an toàn của con trai mình.
Cô ta đang gõ cửa, muốn đẩy cửa vào.
Tô Lâm Lang còn chưa có móc dao găm, Gonda đã nói: “Mẹ, con rất ổn, mẹ không cần để ý đến con, mau đi làm việc của mẹ đi.”
Tiếng ti vi còn đang vang, cửa chỉ có thể khóa trái từ bên trong, Tiền Mễ Lị đẩy hai cái nhưng không đẩy ra được, thật sự cho rằng con trai còn đang chơi game, bèn nói: “Trên tàu có hải tặc, con tuyệt đối không được đi ra.”
Gonda vừa muốn đuổi mẹ đi, Tô Lâm Lang đã nhỏ giọng nói: “Hỏi mẹ cậu, hải tặc tới cướp cái gì. Liệu có giết người hay có giết cậu không?”
Gonda rất nghe lời, hỏi: “Mẹ, hải tặc tới cướp cái gì vậy. Liệu có giết người, hay có giết con không?”
Tô Lâm Lang lại nói: “Hỏi cô ta, trên tàu chứa cái gì?”
Gonda hỏi: “Mẹ ơi, trên tàu chúng ta có gì vậy?”
Tiền Mễ Lị nghẹn ngào vì câu hỏi của con trai.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ta chuyển vàng ra nước ngoài.
Sở dĩ phải mang theo con trai là bởi vì Gonda là người thừa kế mà cô ta nuôi dưỡng, tương lai sẽ kế thừa tất cả sản nghiệp của Tiền thị ở Đông Á và Châu Phi.
Dẫn theo cậu ta, chính là muốn cậu ta quen thuộc với việc làm ăn từ lúc nhỏ.
Cô ta vận chuyển vàng chưa từng xảy ra chuyện gì, đương nhiên, vốn dĩ cô ta cũng vận chuyển ít, cùng lắm là mấy chục triệu, một trăm triệu thôi.
Lần này chủ yếu là do doanh trại quân đội Cảng Thành xảy ra chuyện, sợ về sau không chuyển ra được, nên cô ta bèn chuyển một khoảng lớn.
Người đến thật sự là hải tặc ư?
Đương nhiên trong lòng cô ta biết rõ, không phải.
Còn chưa ra khơi, hải tặc ở đâu ra?
Trước mắt cô ta không biết người đến là ai, nhưng mục đích đến đây thì cô ta lại biết, là vì số vàng trị giá 1 tỷ.