Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 567 - Chương 567:

. Chương 567:
Tô Lâm Lang đang mặc váy, chưa kể cô còn đang xoa bóp vai cho Hạ Phác Đình, không phòng bị gì, đột nhiên bị kéo vào bồn tắm nên tất nhiên sẽ không vui, nhưng cô mới muốn nổi giận đá người thì người đàn ông đã đè lên.

Anh thở hổn hển, tìm kiếm vành tai cô rồi nhẹ nhàng cắn lấy, khàn giọng nói: “Một trăm triệu đó anh sẽ tặng hết cho em gái, sắp tới là ngày từ thiện 99 rồi, em có thể quyên góp hết cho Đại Lục!”

Vậy là anh đã kiếm được một trăm triệu trong ba ngày và bây giờ còn chuẩn bị tặng hết cho cô ư?

Được rồi, vì người chồng giàu có biết kiếm tiền và phóng khoáng này, Tô Lâm Lang đã lập tức ngừng chống cự, đầu hàng.

Sắp tới là ngày từ thiện 99, từ lúc này trở đi, Hạ Trí Hoàn sẽ bắt đầu được bầu làm tổng quản lý, Tô Lâm Lang quyên góp nhiều một chút, ông cụ có mặt mũi, Đại Lục cũng sẽ được lợi.

Vì điều này, người chồng giàu có của cô dù có hành động quá khích một chút thì cô cũng không giận.



Nói về ông tư Viên.

Hôm nay ông ta cho chị Cầm đi tìm Tô Lâm Lang đàm phán, dùng việc vận chuyển vũ khí cho quân đội làm bàn cược, muốn cô rời khỏi Tiêm Sa Chủy.

Đây đã là động thái thứ ba của ông ta và cũng là động thái cuối cùng.

Tô Lâm Lang lại viết một tờ giấy nhỏ, để chị Cầm chuyển giao cho ông ta.

Tất nhiên chị Cầm đã đọc tờ giấy, cũng biết nội dung viết gì, Tô Lâm Lang đã không còn chơi trò nhàm chán như muốn ông tư Viên đánh cô một trận nữa.

Ngược lại, cô viết ba địa danh: Vịnh Đồng La, Tân Thiên Địa, Mong Kok. Phía dưới còn có ba chữ: “Dám không dám?”

Chị Cầm cũng là người thông minh, bà ta hiểu ý của Tô Lâm Lang.

Bà ta nói: “Ông tư Viên, cô ta đang thách thức ngài, muốn đặt điều kiện rằng nếu ngài rút khỏi Cửu Long thì cô ta sẽ cá cược với ngài, ngài định làm thế nào?”

Ông tư Viên nhận lấy tờ giấy, chưa đọc đã cười: “Chỉ một Tô Lâm Lang thôi, muốn tôi rút khỏi Cửu Long à?”

Việc thách đấu giữa các ông trùm trong băng đảng thực ra rất tùy tiện, đôi khi là một tờ giấy, đôi khi là hộp thuốc lá, thậm chí đôi khi cả khăn ăn cũng có thể dùng để thách đấu.

Hôm nay Tô Lâm Lang gửi lời thách thức của cô cho ông tư Viên, yêu cầu Vịnh Đồng La, Tân Thiên Địa và Mong Kok, đồng thời chiếm lấy toàn bộ Cửu Long.

Cô còn khá có phong cách của một ông trùm, còn viết trên một tấm nhãn.

Ông tư Viên đã biết Tô Lâm Lang không giống với người mẹ dịu dàng, hiểu biết, xinh đẹp, như một vầng trăng sáng của cô từ lâu rồi.

Dĩ nhiên, người phụ nữ như mẹ cô cũng không thể làm ông trùm băng đảng, không thể làm đại ca.

Trong khi Tô Lâm Lang là người phụ nữ duy nhất có thể tự mình mở băng hội, ngồi chủ trì băng hội, làm ông trùm trên toàn Cảng Thành.

Ông sáu Lục, từng là ông trùm của Long Hổ Đường, nay cũng phục vụ dưới trướng cô, coi cô như như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Đừng thấy cô có vẻ ngoài ngoan hiền, dễ thương nhưng cô có một chút khí chất côn đồ, khí chất đó có lẽ đến từ người cha từng tham gia chiến trường viện trợ Triều Tiên, được hun đúc nên, đã ảnh hưởng lên cô, dù sao mẹ cô cũng đã mất sớm, cô được cha nuôi nấng lớn lên.

Và theo nhận thức của ông tư Viên về phụ nữ, phụ nữ làm ông trùm nhiều nhất cũng chỉ có thể như Tô Lâm Lang hiện giờ thôi, chiếm một mảnh đất nhỏ, mở vài cửa hàng mỹ phẩm, giả vờ mình là ông trùm rồi phô trương uy quyền, khoe khoang giàu có.

Cho đến khi thấy tờ giấy này, ông ta mới bất ngờ nhận ra tham vọng của cô.

Ông ta nhìn tờ giấy một hồi lâu mới nói: “Tô Lâm Lang này không lớn mà tham vọng thì không nhỏ, cô ta thực sự muốn trở thành vua của Cửu Long.”

Vua của Cửu Long, giấc mơ cuối cùng của các ông trùm xã hội đen trên toàn Cảng Thành, cũng là mục tiêu mà mọi người cố gắng cả đời để đạt được.

Đó cũng là vinh dự cao nhất của các ông trùm xã hội đen.

Chị Cầm nói: “Hiện tại tôi vẫn chưa thể hoàn toàn hiểu rõ cô ta, ông tư Viên ngài suy nghĩ thế nào, có nên ứng chiến không?”

“Chẳng qua là cô ta may mắn thắng vài trận thôi, coi như đó là điều không thể tránh khỏi. Tất nhiên phải đấu rồi, nếu cô ta thực sự thắng tôi thì tôi sẽ nhường Cửu Long cho cô ta, để cô ta trở thành vua của Cửu Long!” Ông tư Viên cười nói.

« Chương Trước

 


Bình Luận (0)
Comment