.
Chương 594:
Ông ta cắt ngang Tô Lâm Lang, cười nói: "Cô Tô, cô nói xem người nào trước khi làm quan cũng đều nói mình làm quan không phải vì tiền? Cô không muốn làm vua Cửu Long, tôi cũng giống vậy. Thế thì chúng ta chơi tiếp thôi?"
Trong suy nghĩ của ông ta, Tô Lâm Lang nói không muốn làm vua Cửu Long, chẳng qua là tô son trát phấn cho bản thân mà thôi.
Ông tư Viên cũng giống vậy.
Ông ta muốn làm vua Cửu Long đến điên rồi, nhưng ông ta cũng giả vờ là người không màng danh lợi.
Đang nhiên đã lôi nhau lên đài, hôm nay nhất định phải phân thắng bại.
Ông ta nhìn cao bồi Jack, trao đổi ánh mắt với anh ta, ông tư Viên nói: "Tiếp tục!"
...
Đây nhất định là một ngày dài, nhà họ Hạ tới vào lúc chín giờ sáng, bây giờ mới hơn mười một giờ.
Ván bài tiếp tục, bây giờ mới là chơi bài chân chính.
Ông tư Viên dơ tay, người đẹp chia bài chia bộ bài trong tay thành hai phần, chỉ vung tay một cái, trong tay Tô Lâm Lang đã có nhiều thêm một bộ bài.
Người chia bài khác cũng mang đến một cái bịt mắt, ván mới bắt đầu, mọi người đoán.
Hạ Phác Hồng ngoan ngoãn đeo bịt mắt vào, cậu ta đưa bài cho cao bồi Jack trước, để anh ta lấy một phần ba, tự cậu ta xáo hai phần ba bài còn lại, sau khi xáo năm lần, cậu ta ý bảo cao bồi Jack đưa một phần bàn còn lại qua.
Lần này cậu ta xào bài rất lâu, ước chừng qua mười phút, cậu ta vẫn đang xáo.
Cuối cùng cao bồi Jack nói: "Xáo ba lần là được rồi, nên chia bài rồi đúng không?"
Hạ Phác Hồng cong môi cười: "Sao thế, anh lo lắng nếu tôi xáo tiếp, anh sẽ thua?"
Đây là cách chơi của người có chỉ số thông minh cao.
Bộ bài có tổng cộng năm mươi hai lé, nếu trộn nó lung tung, các lá bài sẽ thay đổi rất phức tạp, không theo thứ tự.
Nhưng nếu chỉ có hai mươi tám hoặc ba mươi bảy lá, cũng xáo theo quy tắc đó, xáo đến một mức độ nhất định, các lá bài sẽ một lần nữa trở về vị trí như cũ.
Dùng một câu nói cổ của Trung Quốc để giải thích, đó là từ hỗn loạn sinh ra trật tự, đạo lý cao siêu ẩn chứa trong sự giản đơn.
Mà bây giờ Hạ Phác Hồng đang dùng bí kíp không truyền trong sòng bạc, xáo bài ngẫu nhiên, cậu ta lại xáo bài trở về trật tự ban đầu.
Hơn nữa đều chia cho Tô Lâm Lang những lá bài lớn như JQKA.
Đều là cao thủ, từ mánh khóe xáo bài của Hạ Phác Hồng, cao bồi Jack có thể nhìn ra cậu ta cũng đã phá giải được cách xáo bài ngẫu nhiên.
Điều này là không có khả năng.
Nhưng cậu ba nhà giàu số một có thể đầu bù tóc rối, cũng có thể ngọc thụ lâm phong, thật đúng là một thần cờ bạc!
Trời sinh là thần cờ bạc!
Cho dù là quy tắc xào bài ngẫu nhiên hay có quy tắc, cậu ta đều phá giải được, cao bồi Jack không biết được lá bài chưa lật của cậu ta.
Cao bồi Jack cũng trở thành người mù trên bàn đánh bạc, anh ta không biết nên làm gì với ván bài này, chẳng lẽ phải dựa vào vận may?
Mặt cao bồi Jack trắng bệch, anh ta nhìn ông tư Viên, thấy đối phương khẽ gật đầu, ông ta nói: "Cậu ba Hạ nói đùa rồi, thắng thua không quan trọng, thua một ván thì có sao, chúng tôi nhận thua."
Ông tư Viên cười nói: "Không phải chỉ là một sòng bạc thôi à, chỉ cần cô Tô có thể đối xử tử tế với cấp dưới và các anh em của tôi, làm đồng hương, tôi và bạn cô còn là bạn cũ, coi như tôi tặng cô."
Nói xong, ông ta lấy một thứ trong ví tiền ra, còn nói: "Cô Tô, tôi có thứ này muốn cho cô xem."
Tô Lâm Lang thấy ông ta lấy ảnh chụp trong ví ra, nhìn rất quen mắt nên cô đi đến.
Sòng bạc vừa trải qua căng thẳng và kích thích, lúc này không khí trong sòng bài cũng trở nên ôn hoà hơn.
Mặc dù Hạ Phác Chú và Hạ Phác Húc vẫn còn đi theo chị dâu, nhưng không còn sợ hãi như vừa rồi.
Hạ Phác Đình nhằm chằm cậu em trai điên khùng của mình, anh nhìn thằng nhóc này đang tạo ra kỳ tích cho anh.
Lúc này ngay cả những tên côn đồ trong sòng bài và những người chia bài đều cho rằng cục diện sẽ tiếp tục yên bình như vậy.
Cuối cùng Hạ Phác Hồng cũng xáo bài xong, cậu ta tháo bịt mắt, bắt đầu chia bài.
Tô Lâm Lang đang xem ảnh chụp ông tư Viên đưa cho, cao bồi Jack tranh thủ lấy Zippo ra châm thuốc, anh ta hút thuốc, Bạch Cốt Trảo cầm lấy gương nhỏ đang trang điểm, son môi không cẩn thận rơi xuống đất, vì thế cô ta để gương lên bàn đánh bạc, cúi người nhặt son môi.
Cảnh này thoạt nhìn rất bình thường, không hề ngoài ý muốn.
Nhưng tục ngữ đã nói, không có bất ngờ xảy ra, chính là đã xảy chuyện ngoài ý muốn.