.
Chương 620:
Hạ Phác Hồng bị cấm túc ở nhà, không phát huy được gì nên gần đây cậu ta mới nảy ra suy nghĩ muốn quay về Anh.
Cậu ta muốn lại thuê giáo sư phòng thí nghiệm về đây, tiếp tục phát triển nghiên cứu.
Tất nhiên, vì e ngại quyền uy của Tô Lâm Lang, mặc dù ý nghĩ trong đầu đã rục rịch ngóc đầu lên nhưng cậu ta lại không dám nói nhiều.
Cậu ta đã về đã gần một năm, do giáo sư không có cách liên lạc trực tiếp với cậu ta nên luôn tìm đến Hạ Trí Hoàn, cũng khuyên cậu ta quay lại tiếp tục làm nghiên cứu chứ không nói gì thừa thãi cho nên lúc này Hạ Phác Hồng vẫn rất tự tin, thầm nghĩ bản thân làm nghiên cứu phạm pháp ở Anh nhưng chưa từng bị ai phát hiện.
Cậu ta ngây thơ cho rằng mình lại quay về làm thêm vài năm, chỉ cần cậu ta cẩn thận một chút, ắt hẳn chính phủ và Cục tình báo quân đội Anh sẽ không phát hiện ra.
Trên xe, cậu ta mãi suy nghĩ nên mở lời nói với chị dâu chuyện rời đi như thế nào.
Một là Tô Lâm Lang lái xe khá nhanh, hai là cậu ta hơi sợ nắm đấm của cô cho nên do dự cả quãng đường, cuối cùng cậu ta lại không thể nói ra.
Băng Nhạn vừa về đến nhà, cô bé đứng trước cửa gara, vẫy tay gọi: "Anh ba, có người đang tìm anh đó."
Hạ Phác Hồng ngạc nhiên, trả lời theo bản năng: "Hôm nay anh không mắc lỗi gì mà."
Vòng xã giao của cậu ta là bằng không, nghe nói có người tìm mình, cậu ta vô thức cho rằng bản thân mắc lỗi nên ông cụ phái Quách Thụy đến xử lý mình.
Tô Lâm Lang nhìn thấy một chiếc xe hơi dừng trước cửa, cô kéo Băng Nhạn qua, hỏi: "Băng Nhạn, là dì Trương, Trương Mỹ Linh tới sao?"
Băng Nhạn kiễng chân, đợi chị cúi người mới đáp: "Không phải, là một dì kỳ lạ, rất rất trẻ."
Tô Lâm Lang thoáng suy nghĩ, cô đại khái đã biết là ai rồi.
Chiếc xe đó vốn là của Trương Mỹ Linh, lúc ly hôn bị Quý Đức lấy lại.
Mà bà lớn tiểu tam mới lên chức tên Lưu Bội Cẩm kia hoàn toàn khác với Lý Phụng Gia phô trương, xa hoa, trong mắt chỉ có nhà, tiền bạc và trang sức.
Cô ta cần kiệm, giản dị, không ham mê đồ xa xỉ, thậm chí chiếc xe cô ta dùng cũng là chiếc Bối Lặc cũ mà Trương Mỹ Linh đã từng lái.
Bởi vì Lưu Bội Cẩm chưa bao giờ rời bỏ Quý Đức trong lúc khó khăn nên ông ta đã đăng ký kết hôn với cô ta. Giờ đây, Lưu Bội Cẩm chính là bà Quý.
Thật là trùng hợp, tòa lâu đài Anh mà Hứa Uyển Tâm bán ra lúc trước, hóa ra lại được bán cho Quý Đức.
Ông ta nói là mua cho Trương Mỹ Linh thế nhưng Lưu Bội Cẩm lại là người đi nhận nhà, đó cũng là nơi Lưu Bội Cẩm đang ở.
Vì vấn đề sang tên bất động sản nên Hạ Phác Hồng đã từng gặp Lưu Bội Cẩm, cậu ta nghe nói cô ta tới tìm mình nên cũng cảm thấy kỳ lạ, bèn cùng nhau đến phòng khách.
Trong phòng khách, Hứa Uyển Tâm nắm chặt chiếc khăn trong tay, vẻ mặt của bà âm trầm.
Bên cạnh bà là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, có vài phần giống Trương Mỹ Linh nhưng không cao bằng bà ta, cũng không xinh đẹp bằng bà ta, tuy nhiên lại thắng bà ta về tuổi tác. Cô ta đang từ tốn nói gì đó với Hứa Uyển Tâm, vừa thấy Tô Lâm Lang đi vào thì lập tức đứng lên: "Chào cô Tô, tôi là Bội Cẩm."
Vị này chính là Lưu Bội Cẩm, người mà mỗi khi Quý Đình Hiên nhắc tới lại ê nhức cả răng.
Trải qua ba năm, cuối cùng cô ta cũng lên chức, trở thành mẹ kế hợp pháp của Quý Đình Hiên.
Lưu Bội Cẩm bắt tay với Tô Lâm Lang trước, sau đó lại nhìn Hạ Phác Hồng rồi cười nói: "Cậu Phác Hồng vẫn bộc trực, đáng yêu như thế."
Quả đầu bẩn như tráng dầu, cũng không biết đã mấy ngày chưa tắm rửa, cả người Hạ Phác Hồng tựa như một cái thùng rác hôi hám, cô ta lại khen cậu ta đáng yêu, bà Quý mới nhậm chức này quả là có tài.
Tô Lâm Lang trò chuyện với Lưu Bội Cẩm đôi câu, vội hỏi Hứa Uyển Tâm: "Mẹ, xảy ra chuyện gì sao?"
Hứa Uyển Tâm nhìn Hạ Phác Hồng: "Con đó, thật đúng là nghiệt chướng của mẹ!"
Lưu Bội Cẩm có thể tay đấm Trương Mỹ Linh, chân đá Lý Phượng Gia, vượt qua mọi đối thủ để lên làm bà Quý, hiển nhiên không tầm thường.
Thấy Hứa Uyển Tâm nhất thời không thể nói rõ ràng, cô ta đành giải thích: "Phác Hồng từ Anh về đã một năm rồi nhỉ, người hướng dẫn của cậu ấy vẫn luôn thương lượng với ông cụ nhà cô, muốn khuyên Phác Hồng quay lại nhưng ông cụ kiên quyết không chịu, có chuyện này đúng chứ?"
Hạ Phác Hồng đã về nước gần một năm, người hướng dẫn của cậu ta từng liên lạc với Hạ Trí Hoàn rất nhiều lần, sau đó ông cụ thậm chí không nhận điện thoại nữa.
Ông ta không chịu thả người đi.
Tô Lâm Lang biết chuyện này, Hứa Uyển Tâm cũng biết.
Lưu Bội Cẩm nói tiếp: "Tôi có một người bạn khá thân với Phòng chính trị của Sở cảnh sát Cảng Thành chúng ta, nghe nói MI5 và MI6 đã gửi công văn đến để đang điều tra thông tin về Phác Hồng, các cô hiểu ý tôi chứ?"