.
Chương 624:
Điều bất ngờ hơn nữa là không biết từ bao giờ, Lưu Bội Cẩm đã thông qua việc giới thiệu phẫu thuật thẩm mỹ, tiêm nhau thai, căng da mặt và các chuyện thẩm mỹ khác để xây dựng một mối quan hệ rất thân thiết với dì của Hạ Phác Đình.
Hôm nay cô ta đến nhà, cách nói chuyện vô cùng nghệ thuật, trước khi đi còn để lại một cái móc, hẳn là cũng muốn thông qua các thứ như thẩm mỹ, nhau thai để lôi kéo Tô Lâm Lang, kết thân với cô.
Dù sao mọi người đều là phụ nữ, và phụ nữ thì không ai là không thích làm đẹp cả.
Càng lợi hại hơn cô ta rất tự nhiên thậm chí còn khuyên được được Điên Công Hạ Phác Hồng đi trượt tuyết ở Thụy Sĩ.
Tô Linh Lung cảm thán trong lòng: Người phụ nữ Lưu Bội Cẩm này, quả không hổ danh là người mà Quý Đình Hiên phải sợ, đúng thật không đơn giản!
...
Nhắc đến việc đi nghỉ, Hứa Uyển Tâm nói: “Linh Lung, chú hai của con trượt tuyết giỏi lắm, hãy để chú dạy con trượt tuyết đi.”
Tô Lâm Lang nói: “Mẹ, an toàn của Phác Hồng mẹ cứ giao cho con, con sẽ chăm sóc tốt cho cậu ấy. Về chuyện đi nghỉ dưỡng, gần đây con còn bận, đợi con xong việc nhé, chúng ta đi cùng Phác Đình nữa, cả nhà chúng ta sẽ đi cùng nhau.”
“Con giống hệt Phác Đình, chỉ biết đến công việc thôi.” Giọng Hứa Uyển Tâm lộ vẻ không vui, bà đi ra ngoài.
Mẹ chồng vừa ra khỏi cửa, Hạ Phác Hồng thối tha bước vào: “Chị dâu, bản vẽ của em đâu?”
Tô Linh Lung đứng dậy mở két sắt, lấy ra một tập giấy dày ném sang, quay lại ngồi xuống ghế sofa, cố ý nói: “Chi không có thời gian đi Thụy Sĩ với em, vệ sĩ cũng chỉ có thể cử A Dũng đi thôi, em muốn đi Thụy Sĩ à?
Hạ Phác Hồng bản vẽ rồi đưa bản vẽ lại cho Tô Lâm Lang, nói: “Chị không đi thì em cũng không đi.”
Cậu ta xòe tay, đắc ý nói: “Chị dâu của em là vua ở Cửu Long, ở Cảng Thành này ai dám giết em?”
Tô Lâm Lang hỏi ngược lại: “Vậy em từng nghe qua tổng đốc Macao Vô Miện chưa?”
Hạ Phác Hồng tỏ ra thờ ơ: “Tổng đốc Macao hay không thì cũng chẳng liên quan đến em, em chưa từng nghe qua.”
Cậu ta đã quyết tâm ôm chặt đùi chị dâu nên thái độ hoàn toàn không sợ.
Tô Lâm Lang nói: “Nếu Cục tình báo quân đội không thuê được người ở Cảng Thành thì sẽ thuê người ở Macao, phần lớn những vụ án giết người ở Cảng Thành đều là người Macao làm, mà ông lớn băng đảng của Macao đã được gọi là Tống đốc Macao Vô Miện, vua cờ bạc ở Macao cũng phải sợ hắn ba phần.”
Hạ Phác Hồng vốn lười biếng, vừa nghe thấy lời này, cậu ta lập tức ngồi thẳng: “Chị dâu, lập tức mua vé đi, em muốn đi Thụy Sĩ.”
Cậu ta mới hai mươi tuổi, phong nhã hào hoa, nhà lại có tiền, thích sống tự do, đương nhiên cậu ta không muốn chết.
Mà muốn tránh bị đuổi giết cậu ta nghĩ ngay Thụy Sĩ là lựa chọn tốt nhất.
Không ngờ Tô Lâm Lang lại cười nói: “Phác Hồng, Thụy Sĩ và nước Anh là quốc gia miễn thị thực, trượt tuyết lại là môn thể thao có tỉ lệ tử vong và bị thương cao, chẳng lẽ em không lo khi trượt tuyết sẽ gãy chân gãy cổ hoặc bị ngã chết sao?”
Lúc này Băng Nhạn cũng đi vào ôm chầm lấy Tô Lâm Lang nói nhỏ: “Chị dâu, anh Hồng thối quá.”
Hạ Phác Hồng mới nhận ra nói: “Chị dâu, CIA muốn ám sát chính khách nước khác, Thụy Sĩ chính là địa điểm đầu tiên!”
Nước Anh là nước rất thích thực hiện các vụ ám sát, nổi tiếng là bộ phim “007” kể về câu chuyện các điệp viên Anh ám sát các quan chức quân sự, chính khách của các quốc gia khác, bộ phim được bán chạy trên toàn cầu.
Tuy nhiên, nhìn thấy điệp viên 007 Bond trong phim giết người rất thú vị, nhưng nếu người bị giết là chính mình thì lại không thú vị chút nào.
Hạ Phác Hồng giống như một thùng rác, trợn tròn mắt không nói gì.
Băng Nhạn tranh thủ nói chuyện với chị dâu: “Chị dâu, hội Tân Mã mời em đến đàn piano đó, em có nên đi hay không?”
Hàng năm trước Tết Nguyên Đán, chính quyền Cảng Thành sẽ tổ chức một giải đua ngựa, năm nay diễn ra tại trường đua Sa Điền.
Băng Nhạn là thiên kim Hạ Thị, luôn chơi piano giỏi, và Hạ Thị cũng có cổ phần ở trường đua ngựa, vì vậy đương nhiên cô bé sẽ được mời chơi một bản nhạc tại lễ khai mạc, đây cũng là một phương diện mà những đứa trẻ trong gia đình bình thường không thể tiếp cận.