.
Chương 653:
Hạ Phác Hồng nhắm mắt theo đuôi chị dâu, hai ngón tay kẹp lá cây, nhưng không nhặt được lá cây, ngược lại đẩy nó trượt càng sâu.
Hai chiếc lá trượt xuống theo cái cổ mịn màng của chị dâu, chạy vào sau lưng của cô.
Hạ Phác Hồng thuộc kiểu lập dị, cả ngày đóng cửa làm lựu đạn và động cơ, lớn từng này tuổi mà chưa từng xem phim tình cảm.
Ở phương diện nam nữ, cậu ta còn ngây thơ hơn những thằng nhóc choai choai như Hạ Phác Chú, Gonda và Cố Khải Hoàn.
Cậu ta cũng không nghĩ chuyện này có gì không ổn, vì không với tới, theo bản năng hai ngón tay duỗi ra muốn tiếp tục với xuống.
Tô Lâm Lang cảm thấy nhột, phất tay hất tay cậu ta ra, quay đầu lại hỏi: “Hạ Phác Hồng, em làm cái gì vậy?”
Hạ Phác Hồng duỗi hai đầu ngón tay vừa định nói chuyện, anh cả cầm đao ngẩng đầu lên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cậu ta.
Lúc này Điên Công mới kịp thời nhận ra, Tô Lâm Lang là chị dâu cả của cậu ta, mà gian phòng này là phòng ngủ của chị dâu cả.
Còn nữa, anh cả đã trở lại, còn cầm đao nhìn anh ta, anh ta phải trả lời thế nào đây?
Cậu ta là người mà nếu bắt cậu ta lựa chọn giữa một hạm thuyền với một người phụ nữ để sống cùng, cậu ta sẽ không chút do dự mà đẩy người phụ nữ ra, từ nay về sau ở trên hạm thuyền cả đời.
Nếu không, lúc trước cậu ta trở về kết hôn thì không có chuyện của anh cả rồi.
Hơn nữa cậu ta thật sự không có ý nghĩ đó với Tô Lâm Lang.
Nhưng vừa rồi đi nhặt lá cây, Hạ Phác Hồng mới phát hiện hình như làn da của chị dâu rất mịn rất mịn, nên hình dung như thế nào đây. Là kiểu xúc cảm mềm mại làm cho tim của cậu ta lập tức đập thình thịch điên cuồng, rồi lại nhìn thấy anh cả, khiến mặt cậu ta bỗng chốc đỏ bừng.
Từ trước đến nay cậu ta không quan tâm anh cả, vừa thấy anh cả là lại thích nói móc mấy câu.
Nhưng hôm nay không hiểu sao lại chột dạ, không dám nói móc người khác, ngược lại ngoan ngoãn ân cần thăm hỏi: “Anh cả đi công tác trở về rồi à?”
Chỉ cần Hạ Phác Đình đi công tác trở về là lại mệt mỏi, sắc mặt rất u ám, đương nhiên sắc mặt hôm nay càng u ám hơn.
Anh lạnh lùng quét mắt nhìn em trai Điên Công này, không nói gì.
Mà Hạ Phác Hồng nhìn thấy, trong mắt anh cả tràn đầy sát khí, cậu ta thầm nghĩ không phải anh cả muốn chém mình đó chứ?
May mắn lúc này chị dâu đã dời đi sự chú ý của anh cả.
Vừa thấy đao trong tay Hạ Phác Đình cũng không phải vật bình thường, Tô Lâm Lang nhận lấy, trên trán cũng hiện lên vẻ phấn khởi: “Anh, đây là đao gì, ở đâu ra thế?”
Hạ Phác Đình không nói gì, ý bảo cô lui về phía sau hai bước, giơ một đồng xu lắc lư trên không trung mấy cái, sau đó ném lên trên.
Vợ chồng hiểu ý nhau, Tô Lâm Lang rút đao ra quét một đường, lóe lên ánh bạc như rắn lượn lờ. Nhìn đồng tiền rơi xuống đất, đã thành hai nửa.
Hạ Phác Đình lại giơ một nắm lên, lần này là năm đồng xu buộc chung với nhau. Anh ném lên không trung, Tô Lâm Lang giơ tay vung đao, chỉ thấy một tia sáng lạnh lẽo chợt lóe lên, lại nghe tiếng leng keng leng keng, đồng xu bị chém rơi đầy đất vang tiếng lộp bộp.
“Đao tốt!” Hạ Phác Hồng cũng không khỏi thán phục.
Lại hỏi: “Anh cả, đao này từ đâu ra, mà sao sắc bén thế, đến năm đồng tiền cũng có thể chém đứt trong một phát.”
Đồng tiền này là đồng xu của Anh, được đúc bằng đồng thau, độ cứng có thể tưởng tượng được.
Một thanh đao bình thường chém một đồng tiền là đã cong, nhưng thanh đao này đồng loạt chém năm đồng tiền, mà lưỡi đao không tổn hao gì, có thể thấy được sự sắc bén của nó.
Tô Lâm Lang cẩn thận đánh giá, phát hiện thanh đao này có thể sắc bén cũng là có lý do.
Đầu tiên, hình dạng lưỡi đao rất giống với Lôi Thiết, đây cũng là nguyên nhân khiến thanh đao có thể sắc bén, nhưng lưỡi đao này có thêm một đường gờ, sống đao cũng có một đường gờ, sống đao dày hơn Lôi Thiết một chút.
Muốn lấy thanh đao này đi chém người, hẳn là không sắc bén như Lôi Thiết.
Nhưng ưu điểm của nó là có thể chặt thép.
Nói cách khác chỉ cần nắm bắt được sức lực, có lẽ thanh đao này có thể chém cây Lôi Thiết làm đôi!
Đối với một nông trường mía hạng nhất mà nói, còn có quà gì có thể so bằng một thanh đao thép chém sắt như chém bùn.
Tô Lâm Lang nhìn vào chuôi của thanh đao, thấy mặt trên có khắc một chữ Thích thì đã đoán được lai lịch của đao: “Anh, đây là trường đao của Thích Gia quân, là cổ đao ở đời nhà Minh, đúng không!”
Lôi Thiết đã từng được giặc Oa mang theo, dùng để chém giết dân chúng ven biển Đại Lục, là đao thép dùng để cướp bóc dân chúng.
Mà trường đao của Thích Gia quân là do sau khi bị giặc Oa quấy nhiễu ở vùng duyên hải Đại Lúc, vì muốn tiêu diệt giặc Oa mà thiết kế. Rèn đúc ra một thanh đao thép ròng, nó cũng là vũ khí lạnh của thời đại, trường đao đỉnh cao.