.
Chương 666:
Các vệ sĩ của các nhà đã xếp thành hàng làm thành lá chắn thịt, đứng chắn ở phía trước khán đài. Những thành viên của đội Phi Hổ đeo mặt nạ lần lượt tiến vào, ngồi xổm trước mặt các vệ sĩ, vác súng tiểu liên trên vai để hỗ trợ các vệ sĩ canh phòng.
Ở trường đua ngựa rộng lớn, có thể nhìn thấy vị trí bắn tỉa ở đằng xa kia, các cảnh sát, thành viên đội Phi Hổ và vệ sĩ đang truy lùng tên sát thủ.
Tại hiện trường, khán giả ở trên khán đài giống như một đàn ong, phát ra những tiếng vo ve ầm ĩ.
Trong phòng khách VIP, cái tát bất ngờ của Quý Đức khiến cho mọi người trong phòng đều nhìn về phía Lưu Bội Cẩm.
Không lẽ sát thủ thật sự là do cô ta phái tới?
Kẻ thứ ba lên ngôi, hãm hại con cái của vợ cũ rồi đến đầu độc cả chồng, logic này là một vòng lặp hoàn hảo khép kín.
Trong nháy mắt, mọi người đã chuyển từ sợ hãi sang tò mò, phấn khích và hiếu kỳ, muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
Cũng đúng vào lúc này, Hạ Phác Đình đang chuẩn bị lên khán đài cắt băng khánh thành cho kịp giờ khai mạc cũng bước vào.
Các vệ sĩ của anh thực ra cũng là một phần trong kế hoạch, hôm nay họ chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là theo dõi Lưu Bội Cẩm và Ishida Shoroku.
Dĩ nhiên, nhiệm vụ được tiến hành trôi chảy, bọn họ đã sớm đứng vào đúng vị trí ở hành lang theo lối mà sát thủ Nhật Bản có thể tháo chạy.
Tô Lâm Lang cũng có thể ngồi yên trên đài câu cá*, ăn dưa hấu xem kịch hay.
Hạ Phác Đình chen lấn, chen qua đứa em trai điên, đứng vào bên cạnh vợ mình, nói với một nhóm người đang ngồi xổm: "Đứng dậy cả đi.”
Anh nói thêm: "Sếp Tiền đang ở đối diện, ông ấy có thể giải quyết được."
Dưới sự bảo vệ chắc chắn của ba lớp trong và ba lớp ngoài, mọi người túm tụm đứng dậy.
Quý Đức cầm điện thoại di động đánh vào Lưu Bội Cẩm: "Chính là cô chứ gì!"
Sau đó ông ta tát cho cô ta một cái nữa: "Đồ đàn bà ti tiện, tôi còn tưởng cô là người tốt, còn cho cô danh phận nữa chứ!"
Cả phòng đều đang xem kịch vui, chỉ có Hạ Phác Đình ngăn cản Quý Đức: "Bác Quý, đừng làm vậy, bên ngoài có phóng viên!"
Một bên của phòng tiếp khách quý hướng ra trường đua ngựa là kiểu mở.
Mặc dù một tầng thành viên đội Phi Hổ và một tầng vệ sĩ che chắn kín đến độ con kiến cũng không chui lọt.
Nhưng ngày hôm nay đã có rất nhiều phóng viên đến từ trước, khi có tin tức lớn như vậy, các phóng viên không sợ chết, dùng máy ảnh như súng dài súng ngắn, đối đầu với nòng súng của đội Phi Hổ, chĩa máy ảnh chụp liên tục, chỉ để chụp được một bức ảnh về gia đình phú hào đang đấu đá nhau.
Quý Đức công khai đánh đập cô vợ trẻ, nếu bức ảnh này được phát tán ra thì tối nay, đám phóng viên sẽ có thể có thêm một cái đùi gà vào trong hộp cơm của mình rồi, cổ phiếu của gia đình ông ta cũng sẽ lao dốc.
……
Lưu Bội Cẩm bị mọi người vây quanh, khắp nơi đều là nòng súng, bộ não của cô ta cũng nhanh chóng xoay chuyển.
Cô ta và sát thủ rõ ràng đã thỏa thuận giết Hạ Phát Hồng nhưng sát thủ lại nói là giết Quý Đức, điều này nghe đã thấy không đúng.
Mà sát thủ làm như vậy, chỉ có một khả năng duy nhất, đó là sát thủ không những phản bội mà còn chuẩn bị hãm hại cả cô ta!
Ai có thể xúi giục được sát thủ đến từ Macao, chẳng lẽ là Tô Lâm Lang?
Ánh mắt của Lưu Bội Cẩm lướt qua Tô Lâm Lang, cô đứng ở một góc của phòng VIP, mặc một bộ đồ vest in họa tiết phối với đôi giày da cao cổ, toát lên vẻ năng động oai hùng nhưng lại có nụ cười dịu dàng. Bên cạnh cô là anh em nhà họ Hạ mặc vest chỉnh tề, Quý Đình Phong, Cơ Đình Vũ, Cố Khải Nghiên và một nhóm các thanh niên xuất thân hào môn ở Cảng Thành, tất cả bọn họ đều tụ tập xung quanh cô.
Cô còn trẻ, tràn đầy sức sống, cũng dễ dàng thu hút những người trẻ tuổi.
Nhưng Lưu Bội Cẩm tự nhủ không thể nào!
Tô Lâm Lang chỉ là một cô gái đến từ Đại Lục, có thể thuận lợi thông qua cả hai phe ở chính phủ Cảng Thành, không thể tách rời sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ ông cháu Hạ thị, tuy nhiên không thể có chuyện các ông trùm trong giới xã hội đen ở Macao cũng nghe theo cô, hãm hại tổ chức Yamaguchi
Chẳng lẽ vị thống đốc* Macao không ngại vì cũng nghe theo Tô Lâm Lang sao.
Cùng là phụ nữ, cũng lại còn trẻ, Lưu Bội Cẩm đến từ Nhật Bản, Tô Lâm Lang đến từ Đại Lục, hai người sẽ có bản năng cạnh tranh với nhau.
Trong khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, Tô Lâm Lang cười nhẹ, trông rất ôn hòa và rộng lượng, không hề có vẻ mưu mô.