.
Chương 679:
Lại nói, Tô Lâm Lang đánh nhau với người khác thì đều giữ sự độ lượng trong lòng, giống như ở trên chiến trường, cô là tướng quân, mọi thứ đều do cô định đoạt, không thương lượng với bất kỳ kẻ nào.
Quy tắc hôm nay cũng là do cô đặt ra, đối phương cầm súng, cô cầm kiếm, lấy lạnh đối đầu với nóng, muốn tranh đua thử xem.
Hơn nữa CZ75 là súng của nhà họ Hạ, tính năng đều rất tốt.
Thế nên, đối phương thật sự sẽ nổ súng, phản kích, sẽ có người phải chết!
Ông tư Viên hiểu ý của cô.
Đám chuột nhắt chỉ biết lặng lẽ đánh lén này cho rằng có súng là không cần phải sợ gì nữa, có thể tùy ý mưu sát.
Muốn chém đứt bọn chúng, thậm chí là chém đứt dã tâm như hổ rình mồi của tổ chức Yamaguchi sau lưng chúng với Cảng Phủ và Đại Lục, vậy thì phải chém đứt cái tay cầm súng của chúng, không phải một sát thủ mà là cả đám.
Chỉ có như vậy thì nỗi sợ mới thấm vào xương tủy của chúng.
Số người có mặt ở hiện trường hôm nay không nhiều lắm, nhưng bên ngoài có giang hồ, vòng trong còn có vệ sĩ nhà họ Hạ.
Bằng sự phối hợp ăn ý, trong lúc sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía Tô Lâm Lang, ông tư Viên lặng lẽ ra khỏi kho hàng, gật gật đầu với vệ sĩ nhà họ Hạ.
Trong im lặng, các vệ sĩ nhà họ Hạ tháo súng, mở chốt bảo hội, bắt đầu tiến vào.
Bạch Cốt Trảo đang lau thanh Raikiri giúp Tô Lâm Lang, cô bèn cầm thanh đao Miêu, cắt dây thừng cho tên sát thủ đang dập đầu, vừa chém vừa hỏi: “Có biết tại sao chúng tôi có thể tìm ra hết đám các người trong thời gian ngắn như vậy không?”
Sát thủ đang nghe, Ishida cũng dựng tai lên, nghe một cách rất nghiêm túc.
Tô Lâm Lang lại cắt dây thừng cho một sát thủ khác, sau đó hỏi Ishida Shoroku: “Ông Ishida, chắc là ông biết hai vị cục trưởng Diêm, Vương của Cục cảnh sát Bắc Bình nhỉ, lúc theo dõi Hạ Phác Đình, chọc đến bọn họ thì ông không nghĩ tới sẽ có kết cục như hôm nay à?”
Ishida không hiểu tiếng Trung lắm, còn phải để Lưu Bội Cẩm phiên dịch cho.
Vừa nghe vậy, biểu cảm trên mặt ông ta thay đổi.
Nhưng đồng thời ông ta lại lắc đầu, kiên quyết phủ nhận bản thân biết hai người kia.
Tô Lâm Lang cứt đứt dây trói của tên sát thủ cuối cùng, sau đó cô đi đến bên cạnh Ishida Shoroku rồi nói: “Diêm, Vương, muốn ông phải chết!”
Ishida nghiêng tai đi nghe, một lúc lâu sau, biểu cảm trên mặt ông ta hoàn toàn thay đổi!
Ngẩng đầu, ông ta thấy Tô Lâm Lang nhếch môi, nhìn ông ta rồi cười.
Lại nhìn Lưu Bội Cẩm, ông ta rùng mình một cái theo bản năng.
Ishida Shoroku từng đến Đại Lục, chính là đi cửa hàng bách hóa ở thành phố Thân, ông ta cũng biết có hai cảnh sát Diêm, Vương vẫn luôn đi theo bảo vệ Hạ Phác Đình không rời, thế nên còn rất phí sức lực.
Bởi vì Đại Lục có hai vị cảnh sát Diêm, Vương, tổ chức Yamaguchi chẳng tìm được cơ hội nào để ám sát Hạ Phác Đình.
Người Hoa có lối sống quân tử, nhưng cũng tuân theo luật lệ của chiến tranh.
Người giỏi nghệ thuật chiến tranh thì cũng rất giỏi đánh lừa.
Cảnh sát Diêm và cảnh sát Vương nhất định là không biết, Tô Lâm Lang quy cho họ công lao bắt được sáu tên sát thủ trong một mẻ của giang hồ Cảng Phủ. Cũng không biết, khi cô nói như vậy thì sự Ishida Shoroku lại càng sợ họ hơn.
Diêm Vương muốn ông ta phải chết!
Không cần phiên dịch thì Ishida cũng nghe hiểu những lời này.
Ông ta và Lưu Bội Cẩm đều rất nghi hoặc, rằng tại sao đám bọn chúng lại sa lưới dễ dàng như vậy.
Chúng sẽ không bao giờ ngờ được rằng, Tô Lâm Lang là người phụ nữ mà chỉ cần cô ra lệnh một tiếng, tất cả những cô gái phố ga ở Cảng Thành đều sẽ hành động vì cô.
Thế nên theo logic bình thường thì chúng chẳng bao giờ nghĩ ra được.
Nhưng nếu nhắc tên hai cảnh sát Diêm, Vương ở Cục cảnh sát Bắc Bình thì mọi chuyện đều thông suốt.
Có nghĩa là, khi còn ở Đại Lục thì Ishida đã bị cảnh sát Diêm và Vương theo dõi, nhằm vào.
Ishida là hội trưởng của tổ chức Yamaguchi, giống như Hạ Phác Đình, công việc chính của ông ta là kiếm tiền. Mà người giỏi kiếm tiền thì phần lớn đều rất nhát gan, còn sợ chết, thế nên trong khoảnh khắc này Ishida vô cùng sợ hãi.
Thậm chí ông ta đã tính toán rằng không bao giờ đến Đại Lục nữa.
Nhưng mà sự uy hiếp của Tô Lâm Lang dành cho ông ta trong ngày hôm nay chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Phải cho ba sát thủ ba khẩu súng, Tô Lâm Lang chỉ cầm một thanh đao Miêu, liệu có xử lý chúng được không đây?