.
Chương 691:
Vừa ăn cơm Tô Lâm Lang vừa phải nghe mấy cuộc điện thoại giải quyết hậu quả của tổ chức Yamaguchi.
Người cô gọi đầu tiên là anh Suy.
Thế hệ thứ tư của tổ chức Yamaguchi, Ishida Shoroku, Lưu Bội Cẩm, bắt đầu từ bây giờ ba người này sẽ âm mưu chống lại nhau, chém giết, tranh giành quyền lực, bọn họ sẽ không để ý đến việc truy xét anh Suy.
Vì vậy anh Suy vẫn có thể trở về Macao trên đường làm xã hội đen.
Nhưng Tô Lâm Lang phải đưa cho hắn một tấm chi phiếu năm trăm ngàn, cảm ơn hắn đồng ý làm mật báo.
Như vậy, nếu sau này Cục tình báo quân đội thuê người ở Macao đóng giả Hạ Phác Hồng lần nữa, anh Suy vẫn sẽ mật báo lại.
Muốn ngựa chạy thì phải cho nó ăn no trước đã.
Khi Tô Lâm Lang gọi đến, Hạ Phác Đình đã viết chi phiếu và cầm xuống tầng đưa cho Hạ Bình An, chỉ cần ông ấy cử vệ sĩ đưa chi phiếu cho anh Suy là được.
Một chuyện khác cũng khá quan trọng đó chính là Mã Minh!
Tô Lâm Lang ăn cơm xong, vô cùng mệt, dứt khoát nằm dài trên giường, gọi một cuộc điện thoại cho Thủy Tử.
Bởi vì hôm nay cô đặc biệt bảo Thủy Tử theo dõi Mã Minh.
Lưu Bội Cẩm và ông ta là bạn thân, hôm nay bị bắt không chỉ vì cố ý thuê sát thủ mà còn bị cô ta (?) chặt tay.
Với thông tin nhanh nhạy của Mã Minh, những tình huống này ông ta chắc chắn biết.
Tô Lâm Lang phải biết phản ứng của Mã Minh mới có thể đối phó ông ta.
Cô hỏi trước: “Thủy Tử, hôm nay cậu luôn theo sát sếp Mã đúng không? Những người khác đâu? Nửa ngày hôm nay họ làm gì vậy?”
Thủy Tử nói: “Có một khoảng thời gian ông ta luôn đi theo chị, sau đó khi chị đưa người của tổ chức Yamaguchi đến nhà kho dưới lòng đất, sếp Mã lập tức ra khỏi trang trại ngựa, đúng rồi, ông ta và sếp Cao của đồn cảnh sát Sa Điền ở cùng nhau nhưng bọn họ nói cái gì em không nghe được.”
Mặc dù Tô Lâm Lang không biết sếp Mã và cấp dưới của ông ta là sếp Cao nói chuyện gì nhưng cô có thể đoán được.
Lưu Bội Cẩm là tình nhân của sếp Mã, cũng là người làm trung gian giới thiệu sát thủ cho ông ta, trong tay cô ta nhất định có rất nhiều bằng chứng ông ta thuê sát thủ giết người.
Hôm nay Lưu Bội Cẩm phạm sai lầm lớn như vậy, Mã Minh là cấp trên tất nhiên sẽ ra tay vô cùng tàn nhẫn, ông ta cho rằng Tô Lâm Lang sẽ báo cảnh sát nên liên lạc với cấp dưới, chắc là muốn sau khi Lưu Bội Cẩm bị bắt sẽ thuê đám người trong trại giam giải quyết cô ta, giết người diệt khẩu.
Nhưng hiện tại ông ta chắc là đang bối rối.
Bởi vì Tô Lâm Lang không những không báo cảnh sát mà còn thả Lưu Bội Cẩm, như vậy Mã Minh sẽ không tìm được cơ hội giết Lưu Bội Cẩm.
Liệu Lưu Bội Cẩm có chết không?
Thật ra Tô Lâm Lang cũng không biết.
Dù sao thì Lưu Bội Cẩm cũng vừa mưu mô vừa khéo léo, nói không chừng cô có thể thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ của Ishida Shoroku, sau đó sống sót?
Nếu như cô ta chết thì không sao nhưng chỉ cần cô còn sống thì đối với Mã Minh chính là một quả bom nổ chậm.
Bởi vì trong tay cô ta chắc chắn nắm giữ rất nhiều chuyện bẩn thỉu mà ông ta không thể công khai, nếu gặp rắc rối, cô ta sẽ lấy những chuyện bẩn thỉu đó uy hiếm ông ta.
Nếu ông ta không làm theo thì cô ta sẽ công khai những chuyện bẩn thỉu của ông ta.
Tô Lâm Lang không biết chuyện này cuối cùng phát triển như thế nào.
Nhưng có thể chắc chắn rằng trong khoảng thời gian này Mã Minh nhất định sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Như vậy thì Kiều Hướng Đệ bị ông sáu Lúc che giấu sẽ không phải lo lắng bị cảnh sát ám sát.
Hạ Phác Hồng cũng có thể ung dung đợi đến khi lễ hội mùa xuân kết thúc, sau đó sẽ đến Đại Lục.
Gọi điện thoại xong, bây giờ cũng mới là buổi chiều, phòng ngủ của Tô Lâm Lang ở hướng tây, lúc này ánh nắng chiếu khắp giường khiến giường trở nên vô cùng ấm áp và thoải mái.
Hạ Phác Đình ngồi bên mép giường, lông mi được ánh nắng dát vàng, sống mũi cao, ánh mắt tập trung có chút sầu muộn.
Chưa nói đến, mặc dù anh không phải là người vô cùng đẹp trai nhưng khuôn mặt rất trang nhã, đúng kiểu Tô Lâm Lang thích.
Cô vừa mới tắt điện thoại, anh lập tức đứng lên, kéo rèm cửa sổ lại.
Rèm cửa sổ vừa đóng lại, căn phòng lập tức tối đi.
Cậu cả Hạ quay đầu nhìn vợ, ánh mắt thâm trầm.