.
Chương 705:
Sau đó, cô vỗ chân cậu ta và nói: "Cậu đúng là một anh hùng, chẳng qua cậu gọi Hạ Phác Chú tới đây thì được, nhưng tốt nhất đừng gọi những bạn học khác tới. Lỡ như tin tức này lộ ra ngoài, truyền đến tai chú của cậu ở vương quốc Anh, có thể anh ta sẽ đến bắt cậu đi, hiểu không?"
Gonda gật đầu, cậu ta nhìn chằm chằm vào chân mình rồi bất ngờ gọi to: "Chị y tá, bắt đầu từ hôm nay không cần thay thuốc cho tôi nữa, tôi sẽ mang lớp thạch cao này đến khi nào chân tôi lành mới thôi."
Heroes of the people, anh hùng của nhân dân, câu khẩu hiệu này quá tuyệt!
Trên thạch cao có thêm dòng chữ này khiến Gonda cảm thấy bản thân thật vĩ đại.
Cậu ta ồn ào muốn tìm y tá để y tá xem chân của mình, thế là Hạ Phác Chú đẩy cậu ta chạy đi.
Tiền Phi Long biết Tô Lâm Lang đến đây để gặp Mã Minh nên dẫn cô tới phòng bệnh của Matthew.
Hôm nay đã là ngày thứ tư tính từ lúc Matthew bị thương nhưng bà ấy vẫn chưa thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, vẫn phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Tuy nhiên, bà ấy nằm ở trong phòng bệnh tư nhân, nơi Hạ Trí Hoàn từng nằm điều trị trong một khoảng thời gian dài.
Tiền Phi Long mở cửa, trong phòng nồng nặc mùi rượu, anh ta vừa bước vào, Mã Minh đã hét lên: "Cút đi!"
"Sếp Mã, cô Tô tới thăm anh, anh gặp cô ấy một lát được chứ?" Tiền Phi Long ôn tồn nói.
Cũng chỉ có Mã Mình mới dám uống rượu ở bệnh viện, dẫu sao vợ ông ta mới gặp chuyện không may nên mọi người có thể thông cảm được.
Mã Minh đứng ngoài ban công, trên người vẫn mặc đồng phục cảnh sát, có lẽ đã mấy ngày rồi ông ta chưa tắm rửa. Vào dịp tết âm lịch, thời tiết ở Cảng Thành rất oi bức, cả người ông ta dính nhớp, cộng thêm mùi rượu nồng nặc, bên cạnh còn có một đống vỏ hộp cơm vứt ngổn ngang.
Nghe thấy Tô Lâm Lang đến, ông ta chật vật đứng dậy, nhưng có lẽ vì ngồi quá lâu, chân bị tê cứng nên ông ta chưa kịp đứng thẳng đã khụy một chân xuống. Nếu Tiền Phi Long không đỡ kịp, chắc là ông ta đã ngã ngồi lên đống vỏ hộp cơm.
Con người mà, dù sau lưng mọi người bạn có cẩu thả thế nào thì trong những trường hợp quan trọng, bạn vẫn phải giữ phép lịch sự.
"Chắc là cô Tô rất bận rộn, chỉ là chút việc nhà mà lại làm phiền cô, oẹ..." Mã Minh phất tay: "Xin lỗi!"
Ông ta loạng choạng vọt vào nhà vệ sinh nôn mửa, Tiền Phi Long vội vàng chạy tới phục vụ cấp trên.
Mặc dù Hạ Phác Hồng rất tập trung quan sát nhưng vẫn không thể nhìn thấy được Tô Lâm Lang đã lấy điện thoại từ trên người Mã Minh như thế nào.
Cô chắp tay sau lưng mở nắp đậy điện thoại ra, lần mò gắn máy nghe lén vào. Lúc này, Mã Minh bước ra khỏi nhà vệ sinh, một tay cô đưa giấy cho ông ta lâu miệng, tay còn lại lặng lẽ nhét điện thoại vào túi danh thiếp ông ta đeo trên thắt lưng.
Hạ Phác Hồng nhìn loạt động tác uyển chuyển của cô mà há hốc mồm, thầm giơ ngón cái khen tặng chị dâu.
Cô vừa biết dùng kiếm lại biết bắn súng, thậm chí việc theo dõi và nghe lén cũng rất chuyên nghiệp, đúng là một đặc công thực thụ.
Hạ Phác Hồng chợt cảm thấy vô cùng tự tin, cậu ta nghĩ với kỹ năng của chị dâu, Bond 007 cũng không phải là đối thủ của cô. Đáng tiếc cậu ta sắp phải tới Đại Lục, mà đặc công của cơ quan tình báo vương quốc Anh lại không dám tới Đại Lục.
Nếu không, biết đâu cậu ta có thể chứng kiến một cuộc so tài giữa chị dâu và 007!
Lại nói, từ khi Mã Minh ngoại tình với Lưu Bội Cẩm, giúp cô mưu sát ba quản lý cấp cao của Hạ Thị, hợp tác với cơ quan tình báo của quân đội vương quốc Anh ám sát Hạ Phác Hồng và phái cảnh sát đi giết Kiều Hướng Đệ, Tô Lâm Lang đã nhận định ông ta là kẻ ác.
Cô còn nghi ngờ ông ta là tay trong của bọn buôn ma túy trong đội cảnh sát.
Hạ Phác Hồng từng nghe lén việc ông ta ngoại tình nên rất phản cảm với ông ta.
Mà hành động lấy lòng bọn họ của Mã Minh càng khiến hai người chán ghét ông ta.
Tô Lâm Lang đỡ ông ta ngồi xuống sofa rồi nói: "Sếp Mã nên tỉnh táo lại, Matthew cần ngài chăm sóc, ngài còn phải lãnh đạo các A Sir quét sạch bọn buôn ma túy nữa, việc này vừa là trả thù cho vợ ngài vừa mang lại bình yên cho Cảng Thành."
Tiền Phi Long cũng nói theo: "Sếp Mã, sáng nay bác sĩ cũng nói vợ ngài đã vượt qua nguy hiểm."
Mã Minh vốn đang im lặng bỗng nhiên khàn giọng hỏi Tiền Phi Long: "Tôi đã bảo cậu ra biển bắt A Khôn và A Tháng trước, tại sao cậu lại tự chủ trương đi cứu người trước?"
Ông ta hỏi tiếp: "Cậu nghĩ tôi sẽ cảm ơn cậu, hay khi vợ tôi tỉnh lại sẽ cảm ơn cậu?”
Ông ta đang nói đến chuyện xảy ra trong đêm mà vợ ông ta bị hại.
Khi đo, Mã Minh đang dẫn theo cảnh sát đuổi theo bọn buôn ma túy ngoài ra biển, vì vậy ông ta đã liên lạc với Tiền Phi Long, bảo anh ta ra biển chặn người lại.
Nhưng vì lúc ấy Gonda bị thương, nên anh ta không thể lên đường theo lệnh mà chọn đưa Gonda đến bệnh viện trước, sau đó anh ta vội vàng lái máy bay đến Tân GiớI để cứu Matthew.
Vì vậy, bọn buôn ma túy đã trốn thoát.