Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 734 - Chương 734:

. Chương 734:
Về mặt này cô để cho chồng và mẹ chồng tùy ý sắp xếp cho mình.

Nhưng cô đang suy nghĩ một chuyện, đó chính là du lịch là một ngành công nghiệp trụ cột, nếu như phái nữ phương Tây bằng lòng tới Cảng Thành du lịch, cũng có thể đem lại lợi ích kinh tế, đối với việc buôn bán đồ trang điểm của cô cũng là chuyện tốt đẹp, bởi vì phái nữ không thích chơi bời nhưng vẫn thích tiêu xài tiền vào đồ trang điểm.

Mà trước mắt phái nữ phương Tây gần như không tới Cảng Thành du lịch, bởi vì trong lòng bọn họ, Cảng Thành chỉ là một khu phố đèn đỏ, động mại dâm cỡ lớn, chỗ nào cũng là gái bán hoa.

Cô đã muốn đến Anh, đương nhiên là phải dốc sức thay đổi ấn tượng cứng nhắc của phái nữ phương Tây ở mặt này rồi.

Nhưng cô nên làm sao cho phải đây?

Hạ Phác Đình bận việc đến nỗi muốn bay cả lên, Tô Lâm Lang cũng không muốn phiền đến anh, mình cứ tự nghĩ trước đã, có gì không nghĩ ra thì hỏi anh sau.

Cô nói: "Phiền anh cả mua đồ giúp em rồi, anh mau đi làm việc đi, em cũng phải đi làm nữa."

Cậu cả Hạ giận dỗi nói: "Em gái, anh mới vừa tan làm, giờ muốn về tắm rửa, đi ngủ."

Tô Lâm Lang suýt nữa thì quên mất chồng mình đang ở Nam bán cầu, chênh mười mấy tiếng với cô, bên kia lúc này đang là nửa đêm. Anh mới tan làm, cô lại đuổi anh đi làm đi, có vẻ vô tình quá.

Cô lên xe, hôm nay lại còn có hẹn nên nói: "Vậy anh cả đi nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!"

Giọng điệu Hạ Phác Đình hơi buồn buồn, nói: "Chiếc du thuyền của sir Tiền là Benetti, em gái thấy cũng được đúng không? Anh mua cho em một chiếc, cuối năm giao đến, gửi ảnh cho em rồi.

Benetti của Ý chuyên sản xuất du thuyền có bình xăng lớn, gia tốc nhanh, nội thất xa hoa, đúng là rất khá. Tô Lâm Lang không thích ăn chơi hưởng lạc nhưng lại thích tốc độ, mê máy bay, tàu xe, thuyền buồn, cũng giỏi mọi thứ về chúng.

Thật ra nếu hôm qua cô lái du thuyền để đuổi theo máy bay chiến đấu thì chẳng những đuổi theo được mà còn có thể bắn hạ nó nữa.

Tiền Phi Long có một chiếc du thuyền xịn như thế mà không đuổi kịp cô, một trong số những lý do là vì kỹ thuật lái của anh ta quá tệ.

Người lái không phát huy được những công năng ưu việt của du thuyền sẽ lãng phí cả đống xăng dầu.

Nghe nói mình cũng sắp có được một chiếc du thuyền mã lực siêu cấp, Tô Lâm Lang thấy cực vui, giọng điệu cũng ngọt ngào theo: "Cảm ơn anh cả."

Hạ Phác Đình nói tiếp: "Đúng rồi, gần đây công ty không được truyền bá sang phía Mĩ, em không nhận phỏng vấn à?"

Khi anh không ở trong nước thì người quản lý Hạ Thị sẽ là Tô Lâm Lang, nhưng cô chỉ chăm chăm vào công việc, trước nay cô toàn từ chối phỏng vấn của cảnh truyền thông.

Vì tiếng tăm trong giới của cô đã rất lớn rồi, không nên truyền thông rầm rộ thêm như các minh tinh điện ảnh, ngôi sao ca nhạc nữa, nếu không, với tình hình loạn lạc của Cảng Thành như hiện nay, việc cô và các ông lớn trong giới có quan hệ mật thiết với nhau bị tuồn ra thì không có lợi cho cô.

Cô nói: "Không ạ. Mà anh cả cũng biết, trước giờ em từ chối hết mọi cuộc phỏng vấn với ghé thăm mà."

Hạ Phác Đình thở hắt ra một hơi, như đang hồi hộp chuyện gì đó, nhưng giờ lại hết.

Anh nói: "Vậy thì tốt." Xong sau đó anh lại buồn buồn, bảo: "Anh về tắm, chào em gái nhé."

Tô Lâm Lang đút chìa khóa vào, khởi động xe, thè lưỡi rồi nói: "Anh cả, lát nữa em đi gặp Quý Đình Hiên đó, nhưng anh cả biết em yêu anh nhất mà! Hẹn gặp lại anh nhé!"

Đầu kia điện thoại, Hạ Phác Đình dắt theo "tứ đại kim cang" của anh, đang nghênh ngang đi trong sảnh khách sạn, vốn vừa nghe máy vừa kéo cà vạt, mở cúc áo để chuẩn bị về phóng tắm, nghe vậy thì đột nhiên dừng chân, bịt điện thoại xoay người đi, định nói khẽ một câu với vợ.

Nhưng hành động khác thường này của anh khiến các vệ sĩ tưởng đâu là có tình huống bất ngờ, ai nấy đều rút súng, bảo vệ chủ.

Hạ Bình An giơ tay lên, Ông Gia Minh và Tống Thời Vu đồng loạt đặt tay lên súng.

Trần Cường Ni nhấc luôn ông chủ lên, chạy đến một chỗ khuất, bảo vệ ông chủ kỹ càng.

Tội nghiệp cậu cả Hạ ra ngoài mấy tháng, khó lắm mới được nghe giọng vợ yêu, mới nghe được một nửa thì điện thoại đã bị vệ sĩ đánh bay mất rồi.

 


Bình Luận (0)
Comment