.
Chương 808:
Băng Nhạn còn quá nhỏ, xã hội lại quá phức tạp.
Cô bé thật sự thích Tiền Phi Long như bây giờ, quyết liệt, mạnh mẽ nhưng lại dịu dàng lễ độ, cứ như một con hươu lớn màu đen vậy.
Nhưng cô bé không hiểu tại sao anh ta lại kiên quyết muốn anh hai diễn vua đánh bạc như vậy.
Tuy nhỏ, nhưng được ảnh hưởng bởi chị dâu, cô bé vừa có nguyên tắc vừa có chính kiến.
Trả hoa hồng lại cho Tiền Phi Long, cô bé nói: "Chú Tiền, anh hai cháu diễn xuất siêu đỉnh đó, nếu như chú dám chê anh cháu thì sau này chúng ta vĩnh viễn sẽ không là bạn."
Dĩ nhiên Tiền Phi Long không để ý câu uy hiếp của một đứa bé, anh ta đưa hoa cho Tô Lâm Lang: "Cô Tô, coi như tôi cầu xin cô!"
Thật ra thì Tô Lâm Lang đã biết cô bé kia là ai.
Cha cô ở thế giới tinh tế là cảnh sát chuyên bắt ma túy, cô cũng từng thi hành nhiệm vụ truy lùng ma túy rồi. Vì vậy cô cũng đoán được đại khái cô gái kia trải qua cái gì, bây giờ là đang làm gì.
Dĩ nhiên, dù đã biết nhưng cô cũng không nóng nảy.
Nhận lấy đóa hoa dính máu Tiền Phi Long đưa, cô ra hiệu cho anh ta vào thang máy cùng mình. Đây cũng là lần đầu cô hỏi thẳng: "Sếp Tiền, có phải cho dù phải chiến đấu đơn độc, hoặc là nhờ Lục sáu ngón giúp đỡ, anh cũng tuyệt đối không cúi đầu với quân đội Đại Lục đúng không?"
Rõ ràng quân đội Đại Lục có quyền chấp pháp ở hải phận quốc tế, hơn nữa chỉ cần cảnh sát Cảng Thành lên tiếng thì nhất định bọn họ sẽ tiếp viện hết sức.
Bởi vì vùng thuộc địa trăm năm Cảng Thành này đang đại diện cho danh dự của toàn bộ dân tộc Trung Hoa.
Việc nó trở về có ý nghĩa rất to lớn với tất cả nhân dân Đại Lục.
Hơn nữa, nếu không diệt sạch ma túy ở Cảng Thành thì nó sẽ lan ra khắp Đại Lục giống như vi khuẩn vậy.
Chính phủ nhà Thanh đã mất vì nha phiến, chính phủ hiện tại của Đại Lục cũng hận nhất là ma túy. Vậy nên nếu cảnh sát Cảng Thành hợp tác cùng bọn họ, bọn họ sẽ hào hứng vô cùng.
Nhưng Tiền Phi Long lại không chịu, anh ta chỉ muốn khăng khăng làm theo ý mình.
Bây giờ thì hay rồi, Mã Minh bị thương nặng nằm viện mà anh ta cũng không chịu quay đầu. Trong đội cảnh sát thì không dám tin ai, vì vậy anh ta tiền có suy nghĩ hão huyền là muốn tìm ông sáu Lục giúp anh ta bắt ma túy.
Ông sáu Lục thì lại là kẻ ác vô lại, lấy chuyện này ra để kìm kẹp Hạ Phác Húc.
Nhưng cũng không phải không có cách giải quyết. Thật ra thì chỉ cần Tiền Phi Long chuyển hướng, bỏ ông sáu Lục mà đi tìm quân đội Đại Lục hợp tác, khi đó ông sáu Lục sẽ chỉ là mồi nhử, hoàn toàn không đáng kể.
Nhưng Tiền Phi Long khăng khăng không chịu.
Anh ta còn cực kỳ thành khẩn: "Cô Tô, cô cũng biết tôi không thể quyết định chuyện hợp tác cùng Đại Lục mà."
Tô Lâm Lang cười nói: "Chứ không phải do sâu trong lòng anh không coi trọng PLA à? Hơn nữa anh rất sợ về sau bộ đội PLA ở Cảng Thành sẽ giống quân đội nước Anh bây giờ, sẽ chèn ép, coi thường, bóc lột cảnh sát các anh. Vậy nên anh mới cố ý không hợp tác?"
Bốn vị cảnh sát trưởng, Mã Minh ngã xuống, hai người khác thì rất thờ ơ, không dính vào án ma túy này.
Tiền Phi Long đang phải gánh trách nhiệm nặng nề, toàn bộ an ninh Cảng Thành đều thuộc quyền quản lý của anh ta. Nếu thật sự muốn hợp tác cùng công an Đại Lục thì chỉ cần sửa đổi chính sách an ninh một chút là được rồi, rất dễ dàng.
Sở dĩ anh ta không làm vậy là bởi vì lòng tự ái đáng chết, bởi vì lòng ngạo mạn cùng xem thường Đại Lục đã bám rễ sâu trong lòng dân Cảng Thành.
Bị Tô Lâm Lang nói trúng tim đen, anh ta chỉ cười trừ rồi nói: "Quân đội Đại Lục cũng đâu có mạnh bao nhiêu. Cô biết Cố Mãn Quán không, anh mở sòng bạc công khai ở Đại Lục, cảnh sát Cảng Thành chúng ta ai cũng biết, nhưng công an Đại Lục thì sao, bọn họ biết không? NO, bọn họ không biết."
Thang máy đến tầng trệt, khi bước ra, anh ta còn nói: "Tôi muốn là người gan dạ đơn độc, không muốn hợp tác với bọn ngu như heo. Cô Tô, cô cứ suy nghĩ kỹ lại xem người hâm mộ đó là ai đi. Nếu nghĩ ra thì nhớ gọi điện thoại cho tôi, dẫu sao sau này ai muốn tranh cử Toàn quyền Cảng Thành thì cũng không nên mích lòng rồi để mất phiếu bầu của tôi, tôi nói đúng chứ!"
Sau đó anh ta còn vẫy tay với Băng Nhạn: "Goodbye, my lady!"
Băng Nhạn chưa từng thấy công an Đại Lục, nhưng cô bé đã từng thấy bộ đội Đại Lục.
Cô bé rất thích Trình Siêu, vậy nên cô bé liền hỏi Tô Lâm Lang: "Chị dâu, công an Đại Lục ngu ngốc lắm sao?"
Tô Lâm Lang nói: "Không phải vậy. Chỉ có người ngu xuẩn mới cảm thấy người khác đều ngu ngốc."