.
Chương 821:
Bộ phim mà Hạ Phác Húc đóng ở Đại Lục hồi trước tên là “Trấn Mẫu Đơn”, anh ta vào vai một thanh niên trí thức buộc phải xuống nông thôn, nhờ ngoại hình đẹp trai và khí chất ôn hòa, nhút nhát trời sinh, nhân vật của anh ta sinh động như thật.
Trùng hợp là mấy năm nay các thanh niên trí thức cũng lục tục trở về thành phố, ngày nào hãng phim cũng nhận được rất nhiều thư do họ viết. Các thanh niên trí thức kể với hãng phim về những gì họ đã trải qua, còn khen Hạ Phác Húc diễn tốt, thể hiện lòng yêu mến của họ với anh ta và với bộ phim.
Thế nên tình hình rất là khó hiểu.
Hạ Phác Húc, một cậu ấm Cảng Thành lại nổi tiếng khắp Đại Lục nhờ vai diễn thanh niên trí thức.
Nhưng mà anh ta nổi tiếng ở một vùng đất chất phác, thế nên giống như lời anh ta nói, Hạ Phác Húc tùy tiện vào một tiệm cơm cũng có thể được ăn miễn phí, mọi người chỉ biết đào tim đào phổi mà tốt với anh ta, tuyệt đối sẽ không làm tổn thương anh ta.
Người Đại Lục yêu mến anh ta giống như anh chị em trong gia đình.
Nhưng anh ta sắp gia nhập giới giải trí Cảng Phủ, nó phức tạp ở chỗ mọi người không hề có giới hạn đạo đức.
Giống như Bạch Cốt Trảo và cao bồi Jack, tuy sợ Tô Lâm Lang nhưng họ đều tính toán để ngủ với Hạ Phác Húc.
Ngay cả ông sáu Lục và ông tư Viên cũng từ cân nhắc chuyện để anh ta đi đóng phim người lớn.
Người muốn lừa anh ta đánh bạc, nghiện ma túy rồi lợi dụng không chỉ có mình Cố Mãn Quán, mà là vô số.
Anh ta chưa đích thân trải qua và phản kích thì chỉ có thể phòng được một người, không phòng được vô số.
Lần này Tô Lâm Lang để anh ta tới đây cũng là vì dạy Hạ Phác Húc cách phản kích Cố Mãn Quán.
Cô phải dạy anh ta biết làm thế nào để phòng ngự và phản kích, như vậy thì mới thay đổi số mệnh trở thành ông hoàng phim đồi trụy của anh ta trong tiểu thuyết gốc.
Với tiền đề như vậy, để anh ta làm nằm vùng cho cảnh sát chỉ là nhân tiện, còn phải xem cảnh sát người ta có chịu giao nhiệm vụ cho anh ta không.
Rốt cuộc thì chuyện này liên quan tới một vụ án buôn lậu quốc tế, cảnh sát Đại Lục cẩn thận hơn họ nghĩ nhiều.
Sau khi phân tích kỹ tình hình với chồng một lúc, Tô Lâm Lang nói: “Anh cứ để cậu ta đi đi, cậu ta sẽ làm được thôi.”
Cậu cả Hạ chống khuỷu tay, đôi chân dài gác qua một bên, anh khom lưng nhìn vào mắt vợ.
Lông mi của anh rất dài, đôi mắt ươn ướt mang theo vài phần khinh thường.
Sự khinh thường này là thứ chỉ xuất hiện khi Hạ Trí Hoàn nhìn Linda Tôn.
Mỗi khi nhắc tới Hạ Phác Húc là ánh mắt Hạ Phác Đình sẽ giống hệt như ông nội anh.
Đương nhiên, Hạ Trí Hoàn là người nuôi dạy anh lớn khôn, mưa dầm thấm lâu, anh chỉ quan tâm đến tiền tài, cũng có tư duy của kẻ mạnh, anh chỉ muốn hợp tác với kẻ mạnh và người thông minh, mục tiêu duy nhất là kiếm thật nhiều tiền!
Trong mắt anh thì Hạ Phác Húc là một cái thùng cơm chỉ cần chu cấp một chút tiền là đủ sống, một tên phế vật mà thôi, anh lười quan tâm đến những người như vậy.
Anh không thể hiểu nổi tư duy kiểu quân đội của Tô Lâm Lang, dù là lính ngu ngốc cỡ nào thì cô đều tốn công sức dạy dỗ.
Nhưng mà làm một nhà tư bản người đầy hơi tiền, chuyện gì anh cũng có thể liên hệ đến kiếm tiền được.
Suy tư một lát, anh nói: “Nếu Hạ Phác Húc không hút thuốc phiện, không chơi gái, hơn nữa có thể có chỗ đứng chân chính ở Cảng Phủ nhờ điện ảnh, có lẽ sau này chúng ta không cần trả một xu nào cho việc quảng cáo ở châu Á.”
Sắp bước vào thập niên 90, sau phim người lớn, ngành công nghiệp điện ảnh Cảng Phủ lại mạnh mẽ chiếm lĩnh thị trường châu Á nhờ “Người trong giang hồ”, ngay cả phim AV của Nhật cũng phải chào thua.
Nếu người nhà họ Hạ có một người ưu tú cả về “đức – trí - thể”, còn có thể trở thành minh tinh thì Hạ Phác Đình chẳng cần tốn xu nào cho chi phí quảng cáo.
Cái này gọi là hiệu ứng minh tinh, có đổ nhiều tiền quảng cáo đến mấy cũng không mua được.
Cậu cả Hạ mê tiền càng nghĩ càng thấy ý tưởng này không tồi, nhưng mà xét thấy Hạ Phác Húc bẩm sinh đã ngu ngốc, anh không quá tin rằng Hạ Phác Húc có thể rút lui an toàn sau khi lên con thuyền đánh bạc và thuốc phiện/
Thế là anh lại nói: “Vẫn phải nói rõ hệ quả với nó, nếu nó vẫn muốn đi thì tùy. Đương nhiên, nhỡ nó nghiện đánh bạc và ma túy mà không cai được thì cũng không sao, anh sẽ nuôi nó cả đời.”
Nếu Hạ Phác Húc chỉ là em của Hạ Phác Đình thì Tô Lâm Lang không quá quan tâm, Nhưng bây giờ anh ta là lính của cô, chồng cô lại miệt thị lính của cô thì Tô Lâm Lang sẽ tức giận.
Nhưng mà không đợi cô giận thì Hạ Phác Đình đã cọ chóp mũi lên gò má cô, sau đó dịu dàng nói: “Không nói mấy chuyện không thú vị này nữa, đi thôi, em đi tắm với anh đi.”