.
Chương 872:
Ánh mắt của Cục trưởng Diêm dừng lại trên lưỡi kiếm của kiếm Raikiri.
Thanh kiếm đó, Hạ Phác Đình từng cất công nhờ người gửi đến quân khu biển Đông để đúc lại.
Cũng chính là thanh kiếm này, đã từng đi cùng Tô Lâm Lang tiến vào sào huyệt của Trương Hoa Cường, cứu được Hạ Phác Đình ra ngoài với tiền chuộc bằng 0.
Vừa rồi, theo Tề Dư nói, Tô Lâm Lang đã dùng nó để giải quyết xong năm tên buôn ma túy, hơn nữa chỉ trong vòng mấy phút đã chém đầu tất cả.
Việc bắt A Khôn rất quan trọng, nhưng bảo vệ mạng sống của lính đặc chủng cũng rất quan trọng, vì họ đều là những chiến sĩ ưu tú hàng đầu.
Vậy thì với tư cách là tổng chỉ huy, cục trưởng Diêm sẽ đưa ra quyết định như thế nào?
Suy nghĩ một lát, ông ta quay lại, nói với Tiền Phi Long: “AK và áo chống đạn có đủ rồi, tôi còn có kế hoạch dự bị cho những chiến sĩ vốn tham gia vào kế hoạch, nên vào thời khắc quan trọng mọi người đừng sợ, cứ mạnh dạn nổ súng. Chúng tôi có đủ hỏa lực và đạn dược, người cũng đủ!”
...
Mười phút sau, Tô Lâm Lang và Tiền Phi Long, cùng vài người vệ sĩ của nhà họ Hạ, lại có cả năm lính đặc chủng của bộ đội biển Đông, lại lặng lẽ ngồi thuyền xuất phát.
Rất nhanh, họ đã lần lượt đến địa điểm.
Đó là một con tàu đánh cá kéo lưới khổng lồ, trên tàu có những ánh lửa le lói, càng tiến gần hơn, còn có thể nghe thấy tiếng nhạc văng vẳng.
Đó chính là tàu đánh bạc của Cố Mãn Quán.
Nhìn qua ống nhòm, có thể thấy cứ ba mét là trên boong tàu lại có một tên buôn ma túy cầm súng đang canh gác.
Còn bên cạnh tàu đánh bạc thì có một con tàu đặc chiến đang neo đậu.
Nó khá giống du thuyền, nhưng chỉ có hai tầng, hơn nữa buồng lái có thủy tinh cực lớn, tầm nhìn rộng mở.
Ở hai bên buồng lái đều lắp đặt hai khẩu súng máy. Chỉ cần một tên buôn ma túy cầm một khẩu AK núp sau khẩu súng máy, là có thể điên cuồng quét mục tiêu bên ngoài.
Đây chính là phương tiện đi lại của A Khôn, đồng thời cũng là một vụ khí giết người hàng loạt.
Nhưng giờ phút này trên tàu đặc chiến chỉ có hai người, đều đang ở trong buồng lái, ôm AK mà uống bia.
Tô Lâm Lang và Tiền Phi Long, cùng với Tống Thời Vu lên một chiếc xuồng, đi ở phía trước. Khi cách tàu đặc chiến 20 mét, anh ta vung tay lên, người ở trên chiếc xuồng phía sau lặng lẽ nhảy xuống mặt nước, bơi về phía trước. Bọn họ là lính đặc chủng của biển Đông, đang đi giúp Tô Lâm Lang thăm dò trước, giúp cô hoàn thành nhiệm vụ chém đầu.
Đứa mắt nhìn những lính đặc chủng lặng lẽ không một tiếng động bơi về phía trước, Tiền Phi Long quay đầu lại thì thào nói với Tô Lâm Lang: “Cô biết không, đây là lần tôi gần A Khôn nhất.”
Tô Lâm Lang nắm chặt thanh kiếm, nhìn thẳng về phía trước, nói: “Sếp Tiền, tập trung tinh thần đi, đừng nói lung tung nữa.”
Rõ ràng là rất căng thẳng, bởi vì bây giờ họ phải giết hai người.
Mà vào khoảnh khắc họ giết xong xuôi, AK đọ AK, lính đặc chủng đọ với bọn ma túy, trận chiến kịch liệt chính thức bùng nổ.
Nhưng Tiền Phi Long vẫn không nhịn được muốn nói vài câu linh tinh.
Anh ta lại nói: “Cô Tô, cô mặc đồ lính đặc chủng của Đại Lục rất hợp, hôm nay cô đẹp lắm!”
Để thực hiện nhiệm vụ, họ đều đã thay đồ, bên trong là áo chống đạn, bên ngoài là trang phục ngụy trang màu xanh dương của bộ đội hải quân.
Tô Lâm Lang là nữ, nên mặc cùng một bộ, tất nhiên cô sẽ mặc đẹp hơn.
Nghĩ rằng Tiền Phi Long chỉ muốn si mê một chút, vốn Tô Lâm Lang cũng lười đáp lại anh ta, nhưng ngay lúc này, đèn tuần tra trên tàu đặc chiến quét tới. Trong lúc họ nằm xuống, cô thấy khóe miệng Tiền Phi Long nhếch lên thật cao. Đột nhiên, cô ý thức được điều gì đó, nên cũng nhỏ giọng nói: “Sếp Tiền mặc bộ đồ này cũng rất vừa người, vừa đẹp lại oai phong.”
Quần áo chỉ là cái cớ, điều Tiền Phi Long vui mừng là sau ba năm làm cảnh sát, đây là lần đầu tiên anh ta được phối hợp với lính đặc chủng để thi hành nhiệm vụ, hơn nữa họ còn là những lính đặc chủng rất xuất sắc.
Lúc này, những người đang bơi về phía tàu đặc chiến chính là các lính đặc chủng của biển Đông, họ mang theo một rương tiền Mỹ và tất nhiên là giả. Sau khi lặn xuống nước bơi qua đó thì sẽ lặng lẽ rải tiền Mỹ ra xung quanh tàu đặc chiến, rồi lặn xuống nước, chờ đợi để giúp đỡ Tô Lâm Lang hoàn thành nhiệm vụ phụ.
Trên đời này, rất ít người không ham tiền.
Và khi thấy tiền nổi trên mặt nước bên cạnh tàu đánh bạc, những tên buôn ma túy sẽ phản ứng thế nào?