.
Chương 874:
Tô Lâm Lang vẫn đang treo ngược, lưỡi kiếm vẫn cắm trên cổ tên buôn ma túy. Anh ta đã sắp ngã xuống, cô sắp không giữ được nữa.
May mà Tiền Phi Long kịp chạy tới, anh ta khỏe mạnh, đỡ lấy tên buôn ma túy rồi thả xuống giao cho lính đặc chủng dưới nước. Lặng lẽ không một tiếng động, cứ thế một người lại biến mất.
Mà bây giờ, thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều đủ, đội cảm tử có thể lên tàu đánh bạc rồi.
Tô Lâm Lang và những người khác cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, để đối mặt với A Khôn và A Thang.
...
Cách tàu đánh bạc hai cây số có một chiếc thuyền đánh cá, đó là trung tâm chỉ huy của nhiệm vụ này, cục trưởng Diêm và cục trưởng Vương đang ở trên đó.
Hạ Phác Đình bị vợ bỏ lại giữa đường cũng ở trên chiếc thuyền này.
Lúc này, mỗi người ở trung tâm chỉ huy đều cầm một chiếc ống nhòm, nhìn về phía xa, nhìn ánh đèn le lói của tàu đặc chiến.
Về đêm, ngay cả ống nhòm quân sự cũng không nhìn rõ bằng ban ngày, nhưng vì ánh đèn trên tàu đặc chiến khá sáng, mà họ đang ở chỗ tối, nên nhìn cũng khá rõ.
Đột nhiên, cục trưởng Vương đặt ống nhòm xuống, không nhìn cục trưởng Diêm, mà hỏi Hạ Phác Đình: “Vợ của cậu đã làm xong rồi à, thế nhiệm vụ cũng hoàn thành rồi?”
Hạ Phác Đình đặt ống nhòm xuống, lẳng lặng gật đầu.
Anh đã trải qua quá nhiều chuyện cùng với vợ, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên thấy cô treo ngược như con dơi, chém đứt cổ người khác.
Phải nói như thế nào nhỉ?
Cô vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ, đến việc giết người cũng quá nghệ thuật!
Cục trưởng Diêm vẫn cầm ống nhòm nhìn.
Ông ta cũng không tin vào mắt mình, vì từ lúc Tô Lâm Lang và Tiền Phi Long lên tàu, đến khi hai tên buôn ma túy bị ném xuống, tổng cộng không quá ba phút. Chẳng những sạch sẽ gọn gàng, mà không có kinh động đến một tên buôn ma túy nào, hơn nữa họ thật sự đã tranh thủ thời gian cho đội viên của đội cảm tử sắp leo lên thuyền đánh bạc.
Bây giờ họ bắt đầu lên tàu rồi, hết sức lặng lẽ nhẹ nhàng, rồi sẽ bất ngờ tấn công bọn buôn ma túy khiến chúng trở tay không kịp.
Nếu như may mắn, có lẽ lần này sẽ không có chiến sĩ nào phải hy sinh.
Mà điều kiện thuận lợi đó, là do lực lượng cảnh sát Cảng Thành, do Tiền Phi Long, cũng do Tô Lâm Lang tạo ra.
Cục trưởng Diêm cầm bộ đàm trên bàn lên, nói: “Toàn thể đội cảm tử chú ý, toàn thể đội viên của đội cảm tử chú ý, hành động chính thức... Bắt đầu!”
Lại nói về Hạ Phác Húc đang ở trên tàu đánh bạc.
Mặc dù anh ta cũng muốn khiêm tốn một chút, nhưng năng lực không cho phép, chẳng hạn như A Thang trong hôm nay.
Dù sao Hạ Phác Húc cũng là diễn viên, những năm gần đây ở trong giới nghệ sĩ, là người giỏi phân biệt gay nhất.
Nhưng ban đầu anh ta thực sự không nhận ra giới tính của A Thang có vấn đề, vì khí chất của đối phương không hề giống gay.
Tuy nhiên, ngay sau khi Hạ Phác Húc dùng điệu nhảy để kéo dài thời gian, anh ta phát hiện ánh mắt của A Thang đối với anh ta đã thay đổi.
Anh ya còn ôm Hạ Phác Húc nhảy vài điệu nhảy, nhảy rất hăng say, rất say sưa.
Lúc này, A Khôn đang nhảy cùng mấy cô gái, còn A Thang thì kéo Hạ Phác Húc ngồi xuống ghế sô pha. Đột nhiên anh ta trở nên rất nhã nhặn, cũng không đá, không đạp vào mông Hạ Phác Húc nữa. Cũng không sờ anh ta hay quấy rối anh ta, mà hỏi anh ta có muốn làm bạn với mình không, là kiểu bạn sẽ được cung cấp ma túy siêu tinh khiết và không giới hạn.
A Thang còn lấy ra một túi bột trắng, nói đây là loại có độ tinh khiết cao nhất trên thị trường hiện nay, bảo Hạ Phác Húc hít thêm, sẽ phê lắm.
Hạ Phác Húc không biết công an sẽ hành động vào lúc nào, cũng không biết A Hà đi đâu rồi, nhưng anh ta có cảm giác, A Thang muốn lừa anh ta hút ma túy trước, hút cho phê rồi lại làm chuyện gì đó.
Chẳng hạn như cưỡng hiếp anh ta.
Giờ phút này Hạ Phác Húc thật sự sợ hãi và bất lực, chỉ hi vọng mau chóng có người tới cứu anh ta.
Lúc này Hạ Phác Húc rất sợ hãi, rất bất lực, chỉ hy vọng nhanh chóng có ai đó đến cứu anh.
Lúc này A Thang đã sắp nhét bột trắng vào miệng Hạ Phác Húc, Hạ Phác Húc không chịu nổi nữa, đã định rút con dao găm ở eo A Thang ra để giết anh ta. Bỗng ngay lúc này, A Hà lại đẩy cửa bước vào.