.
Chương 888:
Cục trưởng Diêm còn nhiều việc phải làm, bởi vì đã phái một đại đội tới bao vây ổ ma túy, căn cứ sản xuất ma túy từ trước đó.
Bọn họ không có vệ tinh thông tin quân sự như quân đội Anh, trao đổi thông tin phải sử dụng bộ đàm. Mà bộ đàm rất dễ bị kẻ địch bắt được và nghe lén. Tuy rằng khả năng đám buôn ma túy nghe lén được sóng bộ đàm rồi bỏ chạy không cao, nhưng cái gì cần phòng tránh vẫn phải phòng.
Ông ta vẫn luôn ở phòng bên cạnh thảo luận phương án tác chiến cùng cục trưởng Vương và bộ đội đặc chủng, không để ý tới những việc khác.
Nhưng Tiền Phi Long là đồng chí gấp rút chạy từ Cảnh Thành tới trợ giúp, lại có đề nghị về cách chỉ huy, cục trưởng Diêm đành phải dành thời gian ra nghe.
Ông ta nói: "Chúng ta đều là đồng chí, làm gì cũng vì nhiệm vụ. Tôi không tức giận, cậu cứ nói đi."
Tiền Phi Long nói: "Chiếc thuyền này chạy quá chậm."
Sau đó chỉ về phía Tô Lâm Lang, nói: "Cách tôi và bà Hạ hợp tác làm việc như thế nào tôi nghĩ vừa rồi ông cũng nhìn thấy hết rồi, chúng ta phải tới hang ổ của A Khôn, căn cơ sản xuất ma túy, nơi đó có bao nhiêu tay buôn ma túy, bao nhiêu hỏa lực trước vẫn vẫn chưa thể biết được. Chúng ta còn một trận chiến ác liệt phải đánh, vừa rồi ông lại trưng dụng du thuyền của tôi để làm nhiệm vụ, tôi không ý kiến về việc này, nhưng ông chưa thông báo cho tôi và bà Hạ đã cùng lên thuyền, chuyện này tôi rất có ý kiến. Ông có từng nghĩ, chuyện này sẽ trở thành ảnh hưởng xấu tới nhiệm vụ hôm nay hay không?"
Du thuyền lớn của Hạ Phác Đình và Tiền Phi Long, lại thêm chiếc thuyền đặc chiến của A Khôn đều được trưng dụng, chở theo bộ đội đặc chủng gấp rút chạy tới căn cứ sản xuất ma túy, bố trí canh phòng.
Nhưng khi du thuyền đi, Tiền Phi Long và Tô Lâm Lang vẫn đang tiếp nhận kiểm tra thân thể trên thuyền, không hề nhận được thông báo nào.
Sau đó họ cứ thế bị bỏ quên.
Phải biết rằng, trận đánh trên thuyền đánh bạc hôm nay, từ A Khôn đến A Thang đều do Tô Lâm Lang bắt được.
Tiền Phi Long cũng góp sức, mặc dù không nhiều lắm nhưng anh ta và Tô Lâm Lang đã phối hợp với nhau mới bắt được người trong lúc quan trọng.
Sếp Tiền hùng tâm bừng bừng, chưa thấy thỏa mãn, muốn dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới căn cứ sản xuất ma túy. Muốn tự tay bắt đám sản xuất ma túy, để bọn họ phải chịu phán quyết, phải ngồi tù thì anh ta mới yên tâm được.
Nhưng cục trưởng Diêm lại bỏ qua anh ta, làm anh ta cảm thấy cách chỉ huy của cục trưởng Diêm có vấn đề, không chuyên nghiệp.
Cục trưởng Diêm nghe xong lời phê bình của sếp Tiền thì gật đầu, nói: "Tôi đã không đúng khi không xem xét tới ý nguyện của sếp Tiền."
Còn nói thêm: "Sếp Tiền đi tất nhiên không sao, nhưng bà Hạ thì không. Chắc cậu cũng biết ở căn cứ sản xuất ma túy có rất nhiều cô gái bị lừa. Bọn họ sẽ phải thẩm vấn lại, chỉ cần chưa phạm tội thì sẽ được đi làm lao động bắt buộc tại trung tâm cai nghiện ma túy để cải tạo, sau đó mới được quay về xã hội."
Im lặng một lát ông ta mới nói tiếp: "Nhưng ma túy và những người phụ nữ đó sẽ nảy sinh ra những tình cảm bắt buộc. Khi họ quay về xã hội, có thể thoát khỏi ma túy làm lại cuộc đời, hay lại trở thành nô lệ của ma túy tiếp thì không ai biết. Khả năng cao họ sẽ tiếp tục liên hợp với đám buôn ma túy khác, lại bán ma túy. Nếu có bà Hạ tham gia, bị bọn họ nhớ tới, vậy họ sẽ trở thành tai họa ngầm khổng lồ tới sự an toàn của cô ấy, cậu thấy tôi nói đúng không?"
Tiền Phi Long khoanh tay đứng ở cửa.
Thuyền chạy nhanh như điên, đầu anh ta va vào cửa khoang vang lên tiếng kêu dữ dội.
Lẽ ra anh ta đánh thắng trận này, vẻ mặt phải vô cùng kiêu ngạo, kiêu căng gào hét mới phải. Nhưng khi nghe xong lời của cục trưởng Diêm, anh ta dần buông cánh tay xuống, vẻ ngạo mạn trên mặt cũng biến mất.
Bởi vì anh ta phát hiện cục trưởng Diêm nói đúng.
Ma túy không thể diệt sạch, nhưng Tô Lâm Lang mà lộ diện ở căn cứ sản xuất ma túy thì hậu quả sẽ rất tồi tệ.
Đó là lý do tại sao hồi nãy cục trưởng Diêm không mời họ tham gia hành động, có lẽ là để bảo vệ sự an toàn cho Tô Lâm Lang.
Cuối cùng cục trưởng Diêm đã nói: "Ma túy đang lan tràn khắp cả thế giới, Đại Lục chúng ta cũng không thể mọi người say chỉ mình ta tỉnh, mọc giữa phù sa mà không lây nhiễm được. Mức độ chấp pháp của Đại Lục sẽ ngày càng nghiêm khắc, hồi nãy 32 tên buôn ma túy kia chúng ta chỉ để lại mình A Khôn, khi tới căn cứ sản xuất ma túy cũng vậy. Trừ những người quan trọng có thể làm chứng, để tránh lửa rừng bùng lên không dừng, gió xuân vừa thổi đã bùng lên thì chúng ta phải diệt trừ sạch sẽ. Để chấp hành pháp luật tới mức độ đó, bên chúng ta có lính đặc chủng chuyên nghiệp. Chuyến này hai người đã cực khổ rồi, không thì thế này đi, lần này sếp Tiền không đi, coi như chỉ tới xem khả năng tác chiến của bộ đội đặc chủng nước ta, đưa ra vài lời chỉ điểm hoặc phê bình là được, cậu thấy sao?"
Nhìn đôi mắt sắc bén và vẻ mặt trầm xuống của cục trưởng Diêm, Tiền Phi Long đột nhiên hiểu ra.