Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 894 - Chương 894:

. Chương 894:
Tiền Phi Long từng là trung tá, đã tham chiến nhiều trận, với bố cục chiến lược mà nói, trước mắt anh ta không còn vấn đề gì để nói về việc bày binh bố trận của bộ đội biển Đông, cũng không bới được khuyết điểm.

Hơn nữa mặc dù Tiền Phi Long biết quân đội biển Đông phái một đoàn binh lực, nhưng anh ta không ngờ là các tàu chiến, anh ta đếm sơ sơ cũng thấy có khoảng ba mươi chiếc tàu.

Tàu chiến mới sức mạnh của hải quân, tất cả các tàu chiến đang bao vây thành một cái vòng tròn đều là của quân đội biển Đông, tàu chiến biển Đông đủ sức để thống nhất cả Cảng Thành.

Chiến tranh hiện đại là sử dụng vũ khí, vào khoảnh khắc khi nhìn thấy tàu chiến, Tiền Phi Long ngứa ngáy, anh ta muốn tham gia.

Thế nhưng rõ ràng là Tô Lâm Lang chế nhạo anh ta, nói móc anh ta, mà Tiền Phi Long thuộc loại người miệng cứng, anh ta ưỡn ngực nói: "Tôi làm trung tá ở không quân Hoàng gia, bởi vì tôi là Hoa Kiều tham gia quân đội Anh, vậy nên chỉ có thể lên được trung tá, với năng lực của tôi có thể thăng lên làm thượng tá, mà kỹ năng bộ đội của tôi có thể giết bộ đội đặc chủng nước Hoa trong tích tắc."

Tiền Phi Long vừa nói vừa ngoái đầu nhìn Tô Lâm Lang, chỉ thấy không biết cô đã cởi áo khoác từ khi nào, chỉ mặc một chiếc áo phông màu xanh biếc, quần quân đội màu xanh biển, tóc đuôi ngựa lỏng ra bởi vì ngủ nên lỏng lẻo, khuôn mặt của cô đỏ phơn phớt vì ánh nắng sớm, cô đang nhìn Tiền Phi Long, trong con ngươi có sự ung dung và thờ ơ của người tri thức, còn có ý cười như đang nhìn đứa nhỏ bướng bỉnh.

Cô đã sớm nhìn thấu anh ta, chỉ là cô không nói gì.

Tiền Phi Long không biết Tô Lâm Lang xuyên tới, cô cũng chỉ là một người phụ nữ cao một mét sáu mấy, trong mắt anh ta, cô là một người phụ nữ nhỏ bé.

Nhưng trước trận đại chiến này, Tiền Phi Long có ảo giác, người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ bên cạnh anh ta có tinh thần rất hăng hái, chẳng những cô từng làm quân nhân, nói không chừng còn là tướng quân.

Tô Lâm Lang không già mồm với Tiền Phi Long, cô nghe anh ta khoác lác, chỉ cười, rồi xoay người rời đi.

Tiền Phi Long nhìn bóng lưng của Tô Lâm Lang, cho đến khi Tô Lâm Lang biến mất ở chỗ cầu thang, lúc này anh ta mới tiếp tục giơ kính viễn vọng lên.

Trời sắp sáng, khi trời sáng thì trận chiến cũng chính thức nổ súng.

...

Tô Lâm Lang đi xuống boong tàu, đúng lúc thấy có mấy người quân nhân đang chèo thuyền đưa A Hà đến bên này.

Cục trưởng Diêm đang chờ A Hà, nhưng không dẫn cô ta đến trung tâm chỉ huy, mà họ đi đến một căn phòng nhỏ bên cạnh.

Tô Lâm Lang cũng không quấy rầy, cô chỉ chờ bên ngoài.

Chỉ chốc lát sau, cục trưởng Diêm ra ngoài trước, ông ta cầm một xấp giấy trở về trung tâm chỉ huy, sau đó A Hà cũng đi ra, cô ta yên lặng đứng cách xa Tô Lâm Lang một mét.

Cô ta không nhìn Tô Lâm Lang, tay đặt lên hàng rào bảo vệ trên tàu, nhìn ra phương xa.

Tô Lâm Lang dịu dàng nói: "Em vẽ phác thảo thiết kế căn cứ sản xuất ma tuý cho cục trưởng Diêm, còn viết hết tên các phụ nữ bị bắt ra, giao cho cục trưởng Diêm sao?"

Vẻ mặt A Hà vẫn ngơ ngác như trước, nhưng cô ta gật đầu.

Tô Lâm Lang chỉ về phía bắc, cô nói: "Tàu chiến của Anh ở đó, vậy nên em bảo công an qua đó chặn người?"

Cô nhìn thấy vừa rồi tàu của Tiền Phi Long đi về hướng đó, cô đoán anh ta đi chặn người.

A Hà vẫn nhìn về phía trước, cô ta xê dịch sang bên cạnh.

A Hà vẫn mặc áo phông đen của bọn buôn ma tuý, có lẽ cô ta thường không tắm rửa, vậy nên trên người có một lớp bùn vàng rất dày, áo phông của cô ta toả ra mùi mồ hôi rất khó ngửi, cô ta rất gầy, gầy đến nỗi dường như không nhìn ra được dấu hiệu của phụ nữ.

Đầu A Hà thì trơn bóng, da đầu sáng bóng.

Trên tàu, khi nữ công an làm việc ở văn phòng nhìn A Hà, trong ánh mắt ngập tràn sự sợ hãi và khó hiểu.

Đương nhiên một cô gái đầu trọc, đen thui bẩn thỉu, vẻ mặt còn hung dữ, người bình thường thấy đều sẽ sợ.

Nhưng chính một người phụ nữ xấu xí vừa dữ vừa bẩn như vậy, lại một mình xâm nhập vào hang ổ của bọn buôn ma tuý, ẩn nấp bên cạnh ông trùm ma tuý, cung cấp tin tình báo quan trọng cho công an.

Mũi cô ta gãy, sưng phồng, có lẽ xương sườn cũng bị gãy, eo còng xuống, nhưng dù trong tình trạng đau đớn như vậy, tối qua cô ta vẫn thức trắng đêm để vẽ bản đồ hành động cho công an, liệt kê tên tuổi và đặc điểm của những cô gái bị lừa bán, để sau khi lên tàu công an có thể nhanh chóng phân biệt được người bị hại và tội phạm buôn ma tuý.

Sự vĩ đại của cô ta, ngay cả Tô Lâm Lang từng dẫn mười vạn binh tướng cũng phải tán thưởng.

 


Bình Luận (0)
Comment