.
Chương 914:
Mấy năm nay Hạ Trí Hoàn sức khỏe vẫn tốt, có thể lo liệu được các vấn đề từ thiện, Tô Lâm Lang rất ít khi tham gia các buổi tiệc từ thiện gia đình.
Nhưng nếu cục trưởng Diêm và tư lệnh Lý muốn ăn tối, cô đương nhiên sẽ đi, đặc biệt là cục trưởng Diêm, nếu ông ta thật sự tình nguyện đích thân dạy dỗ A Hà, tiền đồ ở tương lai của cô gái sẽ vô hạn.
Cô không có ý định mang thanh kiếm Raikiri của mình ở đại lục về Cảng Thành, cô giữ nó lại để cho A Hà sử dụng.
Nó ít được sử dụng trong thời gian bình thường, nhưng nếu là nhiệm vụ chống ma túy, nó sẽ hữu dụng hơn súng.
Dù sao ngoại trừ thanh kiếm Raikiri, trên thế giới không có con thanh kiếm nào khác có thể dùng để chặt đầu người một cách gọn gàng sắc bén như nó.
Tô Lâm Lang tra dao vào vỏ đưa cho Hạ Phác Đình, cô còn phải đi tắm và thay quần áo để gặp khách, còn phải trang điểm nhẹ một chút.
Hạ Phác Đình nhận đao, bỏ ra 400 vạn để bán đấu giá thanh kiếm Raikiri, nhưng Tô Lâm Lang nói muốn tặng người ta, cho nên anh cũng không cảm thấy tiếc nuối.
Còn chân thành hy vọng rằng sau này A Hà ó thể hung hãn và mạnh mẽ hơn một chút, tốt nhất nên sử dụng thanh đao này, sử dụng nó khéo léo và mạnh mẽ hơn Tô Lâm Lang.
Trong trường hợp đó,vợ anh sẽ không cần vất vả như vậy, dành chút thời gian rảnh chút… Hạ Phác Đình đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cầm lấy bộ âu phục vừa thay, lấy ra tấm bùa cầu con được Quản lý Tần đưa cho, treo nó thẳng đứng ở bên trong áo phông.
Mặc dù anh sẽ không ép Tô Lâm Lang sinh con, nhưng anh luôn không nhịn được tưởng tượng cô sinh ra đứa con trai sẽ như thế nào, sinh con gái sẽ ra sao, có giống cô hay không, trời sinh vô cùng nghị lực, lại cực kỳ mạnh mẽ, nếu nói vậy, anh là cha, chẳng phải sẽ không bằng con gái hay sao?
Nhưng nếu anh cảm giác có một cô con gái hung dữ và mạnh mẽ hơn cha mình như vậy, có thể khiến cho anh khinh thường Tiền Phi Long, Quý Đình Hiên, Cố Trấn Đông và tất cả các nhà giàu có ở Cảng Thành!
Cậu cả Hạ ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, mộng tưởng hão huyền quá nhập tâm, vợ anh phải gọi anh hai lần liên tiếp anh mới hồi phục tinh thần lại.
…
Lúc này Tiền Phi Long đang ngồi trong phòng riêng của nhà hàng Trung Quốc trên tầng ba của ở quốc tế Hạ Thị, anh ta đã quét sạch sự hưng phấn và diễu võ giương oai lúc sáng, giờ phút này đang ngồi lười biếng, rông rất mệt mỏi và chán chường.
Cửa phòng riêng mở ra, vợ chồng Hạ Phác Đình vừa đến, anh ta nhìn thấy cũng lập tức đứng lên: “Cô Tô, Phác Đình!”
Vội vàng giúp Tô Lâm Lang kéo ghế dựa ra, anh ta lại nói: “Hôm nay cô Tô rất xinh đẹp, tôi nhớ bộ váy này...”
Anh ta không am hiểu lễ phục cho lắm, nhìn thấy Tô Lâm Lang mặc váy, cảm thấy rất quen mắt, nhưng nhất thời lại không nhớ ra mình đã nhìn thấy nó ở đâu.
Hạ Phác Đình nói: “Givenchy, chắc cậu đã thấy nó trong phim điện ảnh, Audrey Hepburn đã mặc nó.”
Tiền Phi Long nhìn từ trên xuống dưới, nói từ tận đáy lòng: “Chẳng những cô Tô thân thủ phi phàm, còn có gu ăn mặc rất tốt, bộ váy này được chọn rất kỹ lưỡng, rất hợp với cô, đẹp lắm!”
Tô Lâm Lang đang mặc một chiếc váy mà Hứa Uyển Tâm đã giúp cô mang về từ Cảng Thành, bởi vì tư lệnh Lý nói quân khu sẽ chiêu đãi bọn họ một bữa tối, Hứa Uyển Tâm đã đặc biệt chuẩn bị một bộ váy dạ hội cho con dâu thuần màu đen, ôm sát thân dài đến mắt cá chân, trang sức phù hợp là ngọc trai.
Cô hợp mặc màu đen nhất.
Bởi vì tuy cô có nét mặt ngọt ngào, khuôn mặt baby, nhưng hai hàng lông mày liễu lại mang vẻ nam tính, mặc quá nữ tính sẽ không thể hiện được nét đặc trưng của cô.
Càng mặc nhiều màu đen, nâu, xanh đậm và các màu khác, có thể làm cho nét mặt cô sẽ càng bớt trẻ con, tăng thêm nét quyến rũ nữ tính hơi bí ẩn, khiến cô trông càng thêm đoan trang và thanh lịch.
Chiếc váy này nhìn Tô Lâm Lang rất đẹp, nếu không Tiền Phi Long đang có tâm trạng chán chường sẽ không có hứng khen cô.
Hạ Phác Đình biết Tiền Phi Long sẽ khen vợ mình, nên tiếp nối cuộc nói chuyện: “Quần áo là do tôi chọn, sếp Tiền cảm thấy đẹp lắm đúng không?”
Tiền Phi Long vốn có tâm trạng không tốt, lại bị Hạ Phác Đình làm cho mắc nghẹn, trong lòng nói một người đàn ông trưởng thành giúp một người phụ nữ chọn quần áo, còn vô cùng đắc ý, anh quả thực có bệnh.
Nhưng tục ngữ nói rất đúng, đánh chó còn phải xem chủ nhân.
Từ trước đến nay Tô Lâm Lang rất bênh vực người của mình, đặc biệt là chồng cô, ai muốn bắt nạt Hạ Phác Đình, cô sẽ lập tức biến thành cọp cái, Tiền Phi Long cũng ngừng trêu chọc Hạ Phác Đình.