.
Chương 959:
Ông cụ đã lắp máy trợ thính mới và kính lão, đặt tờ báo xuống nói: “Chú hai của mấy đứa đã trở về, chuyện Phác Hồng muốn làm phù rể cũng đã lên báo rồi. Cứ để hai đứa nó mang theo bảo vệ đến nhà họ Quý đi, hai đứa không cần đi nữa.”
Nếu thật sự mang thai thì tất nhiên phải nghỉ ngơi, ông cụ cũng không muốn cháu dâu đi ra ngoài bôn ba.
Quách Thụy mang nhóm cận vệ đi thẳng vào phòng, đồng thanh trả lời: “Vâng, thưa ông!”
Nhưng Tô Lâm Lang lại nói: “Ngày mai chúng cháu có thể không tham dự, nhưng phải đi Úc một chuyến, bữa tiệc ngày 3 cháu cũng phải tham dự.”
Lại ngồi xuống bên cạnh Hạ Trí Hoàn, nói: “Ông cũng thấy rồi đấy, cháu rất khỏe, không có sao hết.”
Lại nói, ngày mai chính là tết dương lịch, cũng là hôn lễ của Quý Đình Hiên.
Anh ta muốn kết hôn với con gái của vua sòng bài Macao, được xưng là hôn lễ thế kỷ, các tờ báo lớn đều dành riêng trang đầu để đăng bài. Ví dụ như hồi môn của cô dâu có giá trị bao nhiêu, sính lễ nhà chú rể có bao nhiêu, lễ phục nhẫn kim cương của cô dâu là nhãn hiệu gì, rồi hình như chú rể không hài lòng với cuộc liên hôn này, đêm trước hôn lễ còn ra ngoài gặp riêng người đẹp. Những tin tức đó đều được xem là tin tức thông thường.
Ngay cả đoàn phù dâu của cô dâu, đoàn phù rể của chú rể cũng được đăng lên, kiểm tra thân thế và gia thế của họ.
Lẽ ra nhà họ Hạ nên để Hạ Phác Húc đi, nhưng thứ nhất anh ta đang bận rộn quay phim, thứ hai là Tô Lâm Lang cố ý để cho Hạ Phác Hồng đi, đổi sang cho Điên Công trong nhà đi làm phù rể.
Mà bởi vì Hạ Phác Hồng ít lộ diện, truyền thông chỉ có thể tìm được ảnh chụp cũ hai năm trước không rõ ràng lắm.
Vì thế truyền thông bàn tán không thôi, nói là Quý Đình Hiên chê Hạ Phác Húc quá đẹp trai, cướp mất spotlight của anh ta nên mới đổi thành Hạ Phác Hồng.
Nhưng nguyên nhân thực tế là, hôn lễ có tổng cộng ba ngày, Hạ Phác Hồng làm phù rể sẽ phải xuất hiện toàn bộ quá trình. Mà khi cậu ta xuất hiện trong tầm mắt công chúng, đối với thượng tá George mà nói chính là một cơ hội để ám sát.
Cậu ta vừa ở Cảng Thành, chắc chắn sẽ bị theo dõi, rồi ra tay.
Đây mới là nguyên nhân từ trước đến nay Hạ Phác Hồng vẫn luôn thần bí lại bị Tô Lâm Lang công khai đẩy ra làm phù rể.
Thượng tá George chính là đặc công số 1 của hoàng gia Anh, Đại lục muốn bắt ông ta chắc chắn phải có chứng cứ làm cho cộng đồng quốc tế câm miệng.
Ngày mai, ngày 1 tháng giêng, hôn lễ sẽ được tổ chức ở Úc, Tô Lâm Lang có thể không công khai lộ diện, nhưng phải đi một chuyến.
Ngày mốt nhà họ Quý và tập thể gia đình ông trùm sòng bài sẽ trở về Cảng Thành, ngày mốt công khai mở tiệc, Tô Lâm Lang nhất định phải tham dự.
Bởi vì đứng ở góc độ của thượng tá George mà nói, tiệc cưới công khai của Quý Đình Hiên vào ngày mốt chính là cơ hội tốt nhất để mưu sát Hạ Phác Hồng.
Tô Lâm Lang có thể không ra tay, nhưng cô phải theo dõi!
Thượng tá George cũng không phải người bình thường, thủ pháp của ông ta cũng nhanh như Tô Lâm Lang vậy. Cô lấy lý do quay Quý Đình Hiên để làm phim phóng sự về hôn lễ mà triệu tập một nửa máy quay của công ty truyền hình Long Hổ tới quay hình, nhưng chỉ sợ máy quay phim không thể theo dõi được ông ta, nên muốn đích thân tới quan sát.
Lại nói, là người giàu nhất, ưu điểm lớn nhất của Hạ Trí Hoàn là chỉ dùng người mình biết rõ. Đương nhiên, mọi việc Tô Lâm Lang đều sẽ nói và thương lượng cùng với ông ấy. Sự thẳng thắn và năng lực của cô mới là điều kiện tiên quyết khiến ông cụ tin tưởng cô.
Cháu dâu có thai, khiến ông ấy rất lo lắng, cũng sẵn lòng đứng ra chia sẻ công việc với vợ chồng bọn họ.
Nhưng ông ấy sẽ không ngang ngược đến mức can thiệp vào kế hoạch và hành trình của cô.
Thoạt nhìn đúng là trạng thái của Tô Lâm Lang rất tốt.
Giờ mới thấy, sắc mặt của cô còn tốt hơn trước đây.
Cô mặc một bộ quần áo thể thao thoải mái, giày đế bằng, son phấn không thoa, nhưng làn da từ trong ra ngoài đều hết sức sáng bóng.
Nhưng nhìn sang Hạ Phác Đình, ông cụ lại tức giận không có chỗ trút ra.
Hôm nay anh xin nghỉ với công ty, bắt đầu từ ngày mai sẽ do công cụ đi làm thay. Anh mặc đồ vest, cà vạt bị kéo lệch, sắc mặt vàng như nến, đứng đó với vẻ mặt ủ dột.
Ông cụ gật đầu, cho dù đồng ý với kế hoạch của cháu dâu, ông ấy vẫn ngẩng đầu nhìn cháu trai: “Trong khoảng thời gian này vất vả cho cháu phải chăm sóc Lâm Lang rồi. Cháu cũng đã lớn, chút chuyện này chắc không có vấn đề gì chứ.”
Hạ Phác Đình tiến lên một bước, nói: “Đương nhiên rồi.”
Hạ Trí Hoàn không nhịn được mà lại hỏi: “Cà vạt của cháu bị sao vậy? Cháu là ông chủ, đi làm mà lại thắt cà vạt như vậy?”
Đương nhiên lúc Hạ Phác Đình đi làm không đeo cà vạt lệch, là bởi vì anh buồn nôn, nên vừa rồi mới kéo cà vạt.
Anh cũng lười nhiều lời: “Ông nội, Lâm Lang mệt rồi, chúng cháu về phòng trước đây, ông cũng nghỉ ngơi sớm đi.”