.
Chương 968:
Thật ra cũng vì ông cụ nhớ đến chuyện Hạ Phác Đình bị bắt cóc trước kia, cũng vì hai năm nay, khó lắm tình hình mới có thể ổn định, lại sợ Cảng Thành sẽ trở về tình trạng trước kia thì hỏng bét, đối với chuyện cô đang mang thai cũng có chút quan tâm quá mức.
Hạ Phác Chú và Hạ Phác Hồng đều là em trai của Hạ Phác Đình, bị vệ sĩ đối xử như thế, sau này bọn họ biết được là bởi vì cô mang thai, chắc chắn trong lòng cũng sẽ có điều khúc mắc.
Tô Lâm Lang bèn nói với Hạ Phác Chú: "Vừa rồi chị có chút chuyện quan trọng, khá là bận nên bảo vệ sĩ đóng cửa lại."
Rồi nói với Quách Thụy: "Chú Quách, sau này đám Phác Chú tới đây tìm cháu, thì cứ để các em ấy vào, mọi người không được ngăn cản nữa."
Quách Thụy gật đầu, rồi lại lùi về phía sau mấy bước.
Hạ Phác Chú như chó cậy chủ, rất kiêu ngạo liếc về phía Quách Thụy rồi mới nói với Tô Lâm Lang: "Chị dâu, ban đầu em định đi Macao cùng nhà họ Quý, nhưng anh ba không cho em đi, thế là túm em về nhà, hay ngày mai em đi cùng mọi người nha."
Hạ Phác Hồng cau mày, nói: "Hạ Phác Chú, sao em lại dối trá thế hả, vừa rồi không phải em nói là em sẽ không đi nữa mà?"
Hạ Phác Chú đã mười bảy tuổi, là độ tuổi không thích mấy việc xã giao.
Đúng lúc Hạ Phác Hồng lo lắng Thượng tá George muốn ám sát cậu ta ở Macao, bèn đưa em trai về nhà.
Cậu ta cũng cho rằng Hạ Phác Chú sẽ không đi Macao nữa.
Nhưng ngày mai Tô Lâm Lang và Hạ Phác Đình đều sẽ tới Macao, người nhà cùng đi với nhau, chắc chắn Hạ Phác Chú cũng vui vẻ đi theo.
Giường của cậu ta đã bị chuyển đi rồi, nhưng cậy ta vẫn vào nhà, lên tầng, cậu ta quay đầu lại nói: "Điên Công, em bằng lòng đi theo chị dâu, anh không ngăn được em đâu, khà khà!"
Hạ Phác Hồng bị em trai làm cho tức điên, lập tức nói: "Heo phì, em đừng có mơ lấy được đạn nổ Dương Thông của anh, đừng hòng anh cho."
Đạn nổ Dương Thông cũng là một loại vũ khí của đặc công, nhưng giống như là một loại khói cay, không phải vũ khí giết người mà là vũ khí tự vệ.
Hạ Phác Chú vẫn luôn muốn có được thứ này từ anh ba, muốn mang theo bên người, chờ đến khi khai giảng lấy ra để trêu chọc bạn bè, vừa nghe thấy thì nóng ruột vội nói: "Đừng mà, anh ba, vũ khí cần cho anh vẫn phải cho chứ, anh đâu phải người hẹp hòi thế đâu ha?"
Hạ Phác Hồng không hề nể tình: "Cút."
Cậu ta ra hiệu cho Tô Lâm Lang hãy đi theo mình, đúng lúc hôm nay con chó Tony trong nhà vẫn chưa có ai dắt đi dạo, hai người bèn dắt chó ra ngoài.
Hạ Phác Hồng là thành viên trong hội phù rể, hôm nay phải luôn ở bên nhà họ Quý mới đúng, nhưng cậu ta nghĩ đến ngày mai sẽ gặp đặc vụ George, nên luôn cảm thấy lo lắng bất an, muốn về nhà một chuyến.
Vừa ra ngoài cậu ta bèn hỏi: "Chị dâu, bọn anh Trình sao vẫn còn chưa tới, còn nữa, bọn họ cũng đến được Macao sao?"
Rồi nói: "Nếu như giống như các chị nói, chúng ta không dám dùng đến người trong đội Phi Hổ và cảnh sát, chỉ dựa vào một đám nhóc choai choai thì có thể giải quyết được Thượng tá George hay không, nếu như không thể, em vẫn muốn trở về Đại Lục một chuyến, mang theo một số vũ khí của em về đây."
Tô Lâm Lang nói: "Lần trước vây bắt A Khôn, chúng ta đã có thể điều động được cả Cảng Thành và Đại Lục, lần này còn có Macao, yên tâm đi, chúng ta có thể tóm chặt được anh ta."
Hạ Phác Hồng không hiểu biết về mấy thằng nhóc choai choai ở Macao lắm, bèn hỏi ngược lại: "Ở Macao toàn là cảnh sát Bồ Đào Nha, cảnh sát Bồ Đào Nha sẽ giúp chúng ta sao?"
Tô Lâm Lang cười nói: "Chờ đến ngày mai đến nơi, khi em tận mắt chứng kiến em sẽ biết là thế nào."
Rồi đưa chó cho Hạ Phác Hồng, cô ngáp một cái nói: "Bỗng nhiên chị thấy buồn ngủ quá, phải về nhà ngủ một giấc, em dắt Tony đi dạo xong thì về nhà họ Quý đi, hai nhà cũng thân thiết với nhau mấy đời, không thể thiếu lễ nghi trong chuyện lớn như đám cưới của nhà người ta được."
Hạ Phác Hồng có trái tim hừng hực muốn so đấu với đặc vụ George, nên luôn cảm thấy khó chịu bứt rứt, lại lo lắng sợ hãi, nhưng chỉ mong sao ngày mai đến thật nhanh, để có thể nhìn một chút, xem Thượng tá George rốt cuộc muốn chơi trò gì với cậu ta.
Cậu ta rất thích Tony, nhưng hôm nay cậu ta bị Hạ Phác Chú chọc giận, mà Điên Công trước nay chưa từng chịu thiệt, cậu ta cố ý kéo Tony bước đi điên cuồng, không cho nó có cơ hội đi vệ sinh, đến khi dắt Tony về nhà, bèn dẫn nó nhốt vào trong phòng ngủ mới của Hạ Phác Chú.
Đến khi Hạ Phác Chú thu dọn xong đồ dùng cá nhân của mình ở phòng cũ, lúc chuyển sang phòng ngủ mới, chờ cậu ta chính là Tony và bánh tươi mới do chính nó sản xuất ra.