.
Chương 970:
Nói về Tô Lâm Lang bên này.
Cô không biết tối hôm qua Hạ Phác Đình trở về từ khi nào.
Từ trước đến giờ, hai người cũng không có thói quen ngủ nướng, nhưng hôm nay Hạ Phác Đình dậy trễ nên cô đi ăn sáng trước.
Kinh doanh của nhà họ Hạ dù là khách sạn hay là vận tải biển đều là ngành phục vụ, trừ khi ông chủ đặc biệt sắp xếp một ngày nghỉ, càng đến ngày nghỉ lễ thì càng bận rộn. Vì vậy, dù hôm nay là ngày tết Nguyên Đán, nhưng Hạ Trí Hoàn vẫn đến công ty rất sớm.
Và sau khi nghe tin cháu dâu mang thai, ông ấy càng trở nên sung sức hơn trước.
Sau khi Tô Lâm Lang rửa mặt xong đi ra, bước chân hơi chậm lại, bởi vì ông cụ mặc vest thẳng tắp đang ngồi trong phòng khách nghe điện thoại, còn Mạch Đức Dung đang bày bữa ăn sáng.
Ông cụ phất tay ra hiệu, Tô Lâm Lang ngồi bên cạnh ông ấy.
Điện thoại của ông cụ được tùy chỉnh đặc biệt, không cần bật loa ngoài nhưng âm thanh vẫn lớn hơn điện thoại thông thường.
Tô Lâm Lang vừa ngồi xuống thì đã hiểu tại sao ông cụ lại muốn cô nghe được điện thoại.
Người đang nói chuyện trong điện thoại là sếp Mạch Mạch Gia Câu, giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng và điềm tĩnh như ngày thường.
Ngay lúc Tô Lâm Lang nghe điện thoại, hai người đã trò chuyện xong, Hạ Trí Hoàn cũng cúp điện thoại.
Ông ấy chỉ vào bữa sáng trên bàn: "Cháu mau ăn đi, vừa ăn ông vừa nói cho cháu biết."
Nhìn cháu dâu bưng chén cháo lên, ông cụ nói: "Vừa rồi sếp Mạch nói cậu ấy nhận được tin tình báo của người chỉ điểm, nói có người muốn ám sát Phác Đình. Xét đến giao tình giữa hai nhà chúng ta, cũng cân nhắc đến nghiệp vụ năng lực của sếp Tiền không bằng cậu ta, cậu ta đã nộp đơn lên phủ toàn quyền Cảng Thành xin hoãn nghỉ hưu, hôm nay cũng không nghỉ phép, chuẩn bị đi sắp xếp hành tung của Phác Đình trong mấy ngày tới."
Hành tung của Hạ Phác Đình là hôm nay anh sẽ đến Macao và sẽ trở lại Cảng Thành vào ngày mốt để tham dự đám cưới của Quý Đình Hiên.
Mạch Gia Câu tung tin giả có người muốn ám sát Hạ Phác Đình nhưng thực chất anh ta đang gây náo động dư luận
Tô Lâm Lang nói: "Anh ta muốn chúng ta tập trung toàn bộ an ninh vào anh cả của cháu, sau đó chuyên tâm giết chết Phác Hồng."
Hạ Trí Hoàn nói: "Ông đã hứa, chỉ cần Phác Đình bình an, sau chuyện này, ông sẽ thưởng cho cậu ta một triệu tệ."
Tô Lâm Lang nhấp một ngụm cháo, gật đầu nói: "Ông làm như vậy, anh ta cũng sẽ không dấy lên nghi ngờ với nhà chúng ta."
Dù sao Hạ Trí Hoàn đã lớn tuổi và trí nhớ không tốt bằng những người trẻ tuổi, lại nói: "Tiền của cậu ta là ở Thâm Thủy Bộ. Cậu ta nói người báo manh mối là trung sĩ trong đồn cảnh sát của Thâm Thủy Bộ. Nếu vậy thì cậu ta đang cố đưa ra một lý do hợp lẽ thường để vận chuyển tiền giấy."
Tô Lâm Lang gật đầu: "Phải ạ."
Không còn nghi ngờ gì nữa, Mạch Gia Câu đang muốn kiếm đường bỏ trốn và mang theo số tiền đó.
Nhưng sau lưng anh ta có phủ toàn quyền Cảng Thành làm chỗ dựa, cho nên anh ta không những muốn ôm tiền bỏ trốn, mà còn muốn hợp tác với thượng tá George giết người, sau đó vu oan cho Tiền Phi Long, khiến Tiền Phi Long trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.
Và nếu mọi chuyện được thực hiện suôn sẻ thì khi Đại Lục đưa ra thông báo, nói không chừng anh ta có thể đổ tội buôn bán ma túy cho Tiền Phi Long, từ đó thuận lợi tẩy trắng cho bản thân. Sau đó qua mấy năm, anh ta sẽ có thể đi cùng Lê Hiến lặng lẽ trở về Cảng Thành. Như vậy, anh ta cũng sẽ có thể trở thành thủ lĩnh của tổ chức ma túy nổi tiếng BNSS ở Cảng Thành.
Tô Lâm Lang ăn cơm rất nhanh, trong nháy mắt, một chén cháo nếp than nấu với cẩu kỷ và bong bóng cá đã hết sạch.
Trên bàn có rất nhiều đồ ăn nhẹ, thức ăn cũng nhiều, nhưng khẩu phần đều rất ít, cô gắp một miếng thịt bò xíu mại.
Hạ Trí Hoàn nhìn thấy điều này, quay lại nhìn Mạch Đức Dung, bà ấy lập tức xoay người đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, bà ấy quay lại với một khay đầy những món ăn nhẹ và cháo, nhưng tất cả đều là thịt bò.
Nhìn thấy một bát cháo thịt bò cuộn cần tây giòn rụm, Tô Lâm Lang bưng lên, ăn thêm một chén nữa.
Hạ Trí Hoàn nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy vui vẻ yên tâm.
Đây chính là lý do tại sao ông ấy đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời Mạch Đức Dung đến phục vụ Tô Lâm Lang.
Bà ấy là một y tá chuyên nghiệp, có thể thoải mái phục vụ phụ nữ mang thai theo đúng khẩu vị của họ, phục vụ đối phương đến thoải mái dễ chịu.
Nói về, Mạch Đức Dung và Mạch Gia Câu là anh em họ xa, Lê Hiến thiết lập quan hệ được với Mạch Gia Câu cũng chính là nhờ bà ấy.
Sau khi ăn xong bữa ăn, bà ấy cũng nói thêm một câu: "Dượng, Gia Câu và Mã Minh không giống nhau, từ nhỏ cậu ta đã sống rất tốt, đọc rất nhiều sách, luôn khiêm tốn và lễ phép, sao có thể dính líu đến buôn bán ma túy được?"
Lại nói: "Cậu ta đối xử với nhà chúng ta cũng không tệ. Trong thời gian Phác Đình bị bắt, cậu ta đều tự mình đi tuần tra trên đỉnh núi hằng đêm."
Mặc dù Hạ Trí Hoàn cho đến bây giờ cũng chưa bao giờ hoàn toàn tin tưởng Mạch Gia Câu, nhưng anh ta quả thực đã nỗ lực không ít vì sự an toàn của nhà họ Hạ.