[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1047

Chương 1047 -
Chương 1047 -

"Chúng ta sinh một đứa con gái đi, anh sẽ mua cho con bé một chiếc váy nhỏ xinh, kẹp tóc và đồ ăn ngon." Sinh ra một cô bé như Ninh Yên, hắn sẽ có thể nhìn thấy Ninh Yên khi còn nhỏ và chăm sóc con bé thật tốt, không để con bé phải chịu đựng chút khổ nào.

Hắn không thể làm gì trước những đau khổ mà Ninh Yên đã phải chịu đựng trước đấy, nhưng hắn sẽ bù đắp trên người con gái mình.

"Sinh con trai hay con gái đều như nhau." Ninh Yên không có ám ảnh về giới tính, con gái cũng được, con trai cũng được, chỉ cần bồi dưỡng thật tốt để chúng trở thành người ngay thẳng, có ích cho xã hội là được.

Ninh Yên căn bản không có cảm giác mang thai, cần ăn liền ăn, cần ngủ liền ngủ, tuy nhiên khẩu vị của cô đã thay đổi, trước đây cô thích cá thịt, nhưng bây giờ lại thích ăn đồ ăn thanh đạm hơn, yêu thích nhất là khoai tây cắt lát nhỏ, cô ăn như thế nào đều không đủ.

Dương Liễu hàng ngày đều hầm canh bổ, tự mình nấu đồ ăn, không cho phép ăn ở căng tin nữa vì cho rằng không bổ dưỡng.

Khóe miệng Ninh Yên giật giật, cô ăn lâu như vậy, sao lại không có chút dinh dưỡng nào?

Tuy nhiên, chỉ cần cô không phải nấu ăn thì mọi chuyện đều ổn thôi.

Ninh Hãn Hải và Nghiêm Lẫm bàn bạc, bắt đầu chuẩn bị chào đón em bé ra đời, bao gồm xe đẩy, nôi, tã lót, quần áo trẻ em, chăn ga gối đệm, giày dép.

Vì không biết giới tính của em bé liền chọn màu vàng nhạt và xanh da trời, cả nam và nữ đều dùng được.

Dương Liễu cũng đan mấy chiếc áo len nhỏ, tất nhỏ và mũ, ước chừng chuẩn bị một cái rương quần áo.

Đây là lần đầu tiên Ninh Yên biết quần áo của trẻ con lại dễ thương như vậy.

Trong nhà mọi người đều quan tâm đến đứa bé nhưng riêng cô lại không quan tâm điều gì, chỉ cần dưỡng thai thật tốt là được.

Cô không thông báo về việc mang thai mà vẫn đi làm như thường lệ, chờ thai trong bụng lớn hơn cô sẽ mặc quần áo rộng rãi để không bị phát hiện.

Kỳ thi sắp đến, Ninh Yên một lần nữa bước vào trường học, tìm thấy ký túc xá của mình.

Trong ký túc xá có người, tất cả đều đang chăm chú đọc sách.

Nghe được động tĩnh, có người ngẩng đầu lên nói: "Bạn học, bạn tìm ai?"

Ninh Yên đi vào, ngẩng đầu nhìn chiếc giường của mình, à, từ khi nó được làm ra thì cô vẫn chưa dùng tới.

Kế hoạch không theo kịp thay đổi, thật sự là cô quá bận rộn nên tần suất đến lớp bằng không.

"Tôi tên Ninh Yên, tôi cũng ở ký túc xá này."

Mọi người:...

Đây có phải là sinh viên bí ẩn đã nghỉ học một học kỳ? Thậm chí còn không tham dự hội đón sinh viên mới.

Ninh Yên lấy túi đồ ăn vặt trong túi ra chia cho mọi người, mọi người do dự một lát không dám nhận vì không không quen biết a.

“Bữa trưa đến rồi.” Cánh cửa được đẩy ra, hai cô gái bước vào, tay xách theo mấy hộp cơm trưa.

Ninh Yên liếc mắt một cái, chào hỏi: "Ngô Tiểu Phương, Kinh Ngọc, xin chào."

Hai người sửng sốt, ngay sau đó liền nhận ra cô, cô xinh đẹp như vậy, khiến bọn họ vô cùng ấn tượng: "Ninh Yên? Cuối cùng thì cậu cũng đến rồi. Cậu đến đây để thi à?"

"Ừ, có tài liệu ôn tập không?" Ninh Yên khẽ gật đầu, "Cho mình mượn, sẽ đãi các cậu bữa tối."

“Mình có.” Ngô Tiểu Phương đi đến bên giường mình, lục ra một chồng tài liệu: “Không cần đãi cơm đâu.”

Cô là một cô gái rất nhiệt tình.

Ninh Yên đã có nền tảng cơ bản, mấy năm nay cô cũng không bỏ sót bài học nào, chỉ cần ôn lại một chút là được.

Cô nhất định sẽ lọt vào top 10.

Ngày mai có bài kiểm tra, hôm nay cô đến trường ôn tài liệu, mọi người đều cảm thấy có chút quá đáng.

Mọi người cầm hộp cơm của mình ăn, trong khi Ninh Yên nhìn chăm chú vào tài liệu ôn tập.

Ngày mai cô sẽ làm bài kiểm tra ngữ văn và toán, thứ cô đang xem là tài liệu ôn tập của hai môn này, nên làm một điều bất ngờ nhanh chóng là một ý kiến ​​hay.

Cô mặc một bộ đồ thể thao, tóc buộc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, trẻ trung xinh đẹp khiến người ta không thể rời mắt.

Kinh Ngọc nhìn cô vài lần,, sau đó lại nhìn hộp cơm của mình, "Ninh Yên, cậu vẫn chưa ăn cơm phải không? Tớ cho cậu một nửa."

Bình Luận (0)
Comment