[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1102

Chương 1102 -
Chương 1102 -

Ninh Yên vừa nhìn cũng rất thích: “Cảm ơn ông nội.”

Ông nội Nghiêm lại lấy ra một cái hộp: “Đây là phần thưởng của cháu, vất vả rồi.”

Vòng vàng Ninh Yên nhận được, là người trưởng lớn truyền cho.

Nghiêm Lẫm một tay ôm con gái, một tay ôm vợ, cười nói: “Ông nội, phần thưởng của cháu đâu? Cháu cũng góp sức!”

“Cút.”

Ông nội Nghiêm thấy hắn hơi phiền.

Ninh Yên nhìn vòng vàng trong tay, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, thấy khắp nơi không có người ngoài, nhịn không được nói, "Ông nội, cháu muốn hỏi chút, mẹ Nghiêm Lẫm tên là gì? Cháu nói tên thật.”

Mẹ Nghiêm Lẫm tên là Tằng Nguyệt Minh, nhưng cô hoài nghi còn có tên khác.

Sắc mặt ông nội Nghiêm trở nên nghiêm túc: “Tại sao phải hỏi cái này?”

"Là Tằng Tinh Xán?"

Ánh mắt ông nội Nghiêm híp lại: "Sao cháu biết?”

Ninh Yên nhìn Nghiêm Lẫm, Nghiêm Lẫm khẽ gật đầu, lúc này Ninh Yên mới lấy bức thư ra.

Ông nội Nghiêm đọc mấy lần, vẻ mặt phức tạp khó tả, hỏi Ninh Yên rất nhiều vấn đề, Ninh Yên chọn lọc có thể trả lời.

“Không ngờ cháu còn gặp kỳ ngộ như vậy, có lẽ đã âm thầm định sẵn từ lâu.” Ông nội Nghiêm cảm khái khôn cùng, buồn bã nói không nên lời.

Nghiêm Lẫm ngồi bên cạnh ông ấy: “Ông nội, cháu muốn biết chuyện của mẹ cháu.”

Ông nội Nghiêm im lặng rất lâu, dưới sự năn nỉ cố chấp của Nghiêm Lẫm mới kể rõ tình hình thực tế.

"Mẹ của mẹ cháu, cũng chính là bà ngoại có ơn lớn với ông, chia cách sau nhiều năm bà ấy tìm tới cửa, giao mẹ cháu cho ông, mẹ cháu lúc ấy còn rất trẻ..."

Đó là chuyện rất nhiều năm, nhưng đến nay vẫn rõ mồn một trước mắt.

"Lúc ấy cục diện có chút hỗn loạn, loạn lạc, bà ngoại cháu bệnh nặng, thất lạc người thân, hai mẹ con nương tựa lẫn nhau, trong lúc vô tình nhận ra ông, cầu xin ông thu lưu mẹ cháu.”

Ở hoàn cảnh lớn như vậy, vô số gia đình ly tán không cách nào nắm vận mệnh trong tay mình, chỉ có thể nước chảy bèo trôi.

“Ông bảo cha cháu cưới Tinh Xán, bà ngoại cháu mới mỉm cười mà đi.” Ông nội Nghiêm chỉ có làm như vậy, mới có thể khiến ân nhân yên tâm nhắm mắt.

Lúc này làm gì lo có tình cảm hay không, có thể sống đã tốt lắm rồi.

“Sau khi ông thay mẹ cháu sửa lại tên, để cho bọn họ sinh hoạt bình yên, ai ngờ..."

Ông nội Nghiêm khe khẽ thở dài: "Mẹ cháu lúc sống đầu đường xó chợ bị thương thân thể, lúc sinh cháu khó sinh…”

Đây là tiếc nuối cả đời của ông ấy, cũng là nguyên do ông ấy đặc biệt coi trọng Nghiêm Lẫm.

“Ông biết chuyện Tằng gia không?”

Ông nội Nghiêm khẽ lắc đầu: “Đến bây giờ ông chưa từng hỏi qua, cũng bảo Tinh Xán không nhắc tới chuyện cũ, ngay cả cha cháu cũng đừng nói.”

Nếu ông ấy đã quyết định như vậy, khẳng định có nguyên nhân, về phần lời của ông có bao nhiêu chân thật, Ninh Yên cảm thấy phần lớn là thật.

Ông nội Nghiêm chắc có chút biết về tình huống Tằng gia, tuy có trở ngại, nhưng vẫn chọn để cho con trai cưới, nói rõ là người phúc hậu, có ân tất báo.

“Tình hình hiện tại không ổn lắm, có mấy lời không nên nói lung tung.”

Ninh Yên khẽ gật đầu, vấn đề lại đến nữa, ông ngoại Tằng đến HK, nhưng hai mẹ con bà ngoại lại ở lại, trong khoảng thời gian đó đã xảy ra chuyện gì?

Trước đó ông ngoại Tằng đã để lại két sắt, hai bên đã sớm thoả thuận?

Mọi chuyện trở nên hỗn loạn, quên đi, điều đó không quan trọng.

Vài ngày sau, chủ nhiệm lớp gọi điện thoại tới, giọng điệu rất nghiêm túc: “Bạn học

Ninh Yên, mời đến trường một chuyến.”

Ninh Yên đang bận rộn chiêu đãi một nhóm khách bí ẩn đến từ thủ đô, bọn họ đến để kiểm tra nghiên cứu và thảo luận.

Lần trước được lệnh đến thủ đô để báo cáo, bây giờ chẳng phải phản hồi lại sao.

Mặc dù lần này kéo dài một chút, nhưng vẫn có hơn hai chục người, bao gồm cả Đan Đan.

Nhóm người này rất khiêm tốn, cũng không chào hỏi lãnh đạo địa phương mà lặng lẽ đến.

Về phần lãnh đạo thật sự không biết hay giả vờ không biết, chỉ có trong lòng bọn họ biết.

Họ sẽ nghiên cứu nắm rõ toàn bộ tập đoàn Cần Phong từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, xem xét từng cái một, mỗi tối còn phải họp bàn thảo luận.

Ninh Yên chỉ có thể bớt chút thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để đích thân đi cùng, không còn cách nào, họ đều là những người có địa vị cao, tiêu chuẩn tiếp đón cũng phải phù hợp, với tư cách là lãnh đạo của tập đoàn Cần Phong, đương nhiên cô đích thân ra tay.

Bình Luận (0)
Comment