[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1152 - Chương 1152 - Phiên Ngoại Ninh Gia Ngũ Ma

Chương 1152 - Phiên ngoại Ninh gia ngũ ma
Chương 1152 - Phiên ngoại Ninh gia ngũ ma

Kết quả giải thưởng cầu nối quốc tế mỗi năm một lần đã có, ánh mắt của cả ngành đều tụ tập ở đây.

Giải thưởng từng cái từng cái mở ra, có lực ảnh hưởng nhất là lúc công bố giải thưởng George Richardson, toàn hiện trường một mảnh xôn xao.

Đây là cây cầu lớn vịnh Tô Hỗ đến từ Hoa Hạ, đây là lần đầu tiên Trung Quốc giành được giải thưởng lớn này trên trường quốc tế, là bước đột phá mang tính lịch sử, cũng thể hiện rõ thực lực của Trung Quốc ở phương diện này.

Từ việc xây dựng cầu độc lập không có pháp luật, đến nay nhảy lên, độc lập xây dựng ra cầu quốc lộ trình độ hạng nhất thế giới, đây là tâm huyết rèn luyện của không ít người, là nỗ lực kiên trì không ngừng của mấy thế hệ.

Tin tức truyền đến, cả nước vui mừng, người bình thường chưa chắc biết loại giải thưởng mang tính chuyên nghiệp này, nhưng, nghe nói là từ quốc gia mình đạt được, cảm giác tự hào dân tộc nồng đậm tự nhiên sinh ra.

Vậy đương nhiên phải chúc mừng nha, náo nhiệt như mừng năm mới.

Lên sân khấu lĩnh thưởng là nhà thiết kế cầu lớn vịnh Tô Hỗ, Ninh Lỗi.

Ninh Lỗi là nhân vật dẫn đầu giới cầu nối Hoa Quốc, tham gia thiết kế mấy chục công trình cầu nối lớn, phấn đấu mấy chục năm như một ngày ở tuyến đầu.

Hắn một thân âu phục vừa người, mỉm cười tiếp nhận cúp từ trong tay khách quý trao giải, cả người hăng hái, ở trước đài lấp lánh sáng lên.

Giờ khắc này, toàn thế giới đều chứng kiến phong thái của nhà thiết kế cầu Hoa Hạ.

Và giải thưởng vàng John Lublin được trao cho các chuyên gia có thành tích xuất sắc, và người đoạt giải cũng là Ninh Lỗi.

Hắn lập tức ôm về hai chiếc cúp vàng rực rỡ, nụ cười tự phụ, dưới đài tiếng vỗ tay như sấm dậy, nhao nhao chúc mừng.

MC tươi cười nói, "Mời ngài phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải.”

Lần đầu tiên lĩnh thưởng, Ninh Lỗi dùng tiếng Trung, theo thông thường cảm ơn Ban giám khảo và ban tổ chức, cảm ơn sự bồi dưỡng của Nhà nước, cảm ơn sự ủng hộ của lãnh đạo, thì bình thường không có gì đặc biệt.

Mà lần này mọi người cho rằng hắn vẫn đi theo con đường bình thường, hắn bỗng nhiên giơ cao chiếc cúp trong tay, trên mặt tràn đầy nụ cười sáng lạn, "Chiếc cúp này, tặng cho người quan trọng nhất trong sinh mệnh của tôi, người chị gái tôi yêu nhất.”

Hắn hớn hở khen ngợi Ninh Yên, "Chị là ánh sáng trong đêm tối, chiếu sáng phương hướng cho em đi về phía trước, là cô giáo nhân sinh của em, dạy dỗ em tri thức, cũng dạy em làm người, lúc nào cũng chỉ ra cho em những điềm sai lầm, không có chị sẽ không có em của ngày hôm nay."

"Chị, cả đời này em may mắn biết bao gặp được chị, kiếp sau em còn muốn làm em trai chị, yêu chị rất nhiều." Hắn giơ hai tay lên quá đỉnh đầu làm một cái hình trái tim, dí dỏm lại không mất đi vẻ gần gũi, một chút cũng không giống một đại lão cứng nhắc đứng đắn, nhưng lại thú vị nói không nên lời, ở trên người hắn một chút cũng không mâu thuẫn.

Toàn trường vỗ tay, lại một lần nữa như sấm vang lên, mọi người đều vẻ mặt thiện ý tươi cười, có người còn giơ ngón cái lên với hắn, không khí cực kỳ náo nhiệt hòa tan.

Toàn thế giới truyền thông đối với hắn đều là đưa tin lên bìa chính, khán giả khen ngợi hắn như thủy triều, động tác tình cảm càng thành thương hiệu riêng, lần lượt đổi mới nhiệt độ, cũng đổi mới ấn tượng cứng nhắc đối với người Hoa.

Đương nhiên, hầu hết mọi người càng tò mò người chị gái để cho Ninh đại sư thổ lộ toàn thế giới, đến tột cùng là người như thế nào?

Người Ninh gia ở nhà đang vây xem truyền hình trực tiếp trao giải, nhìn thấy một màn này, Ninh Yên nhướng mày mỉm cười.

Ninh Tam và Ninh Tứ không hẹn mà cùng trợn trắng mắt, "Quỷ ấu trĩ.”

Nhưng, đến lượt Ninh Tam, cô còn ngây thơ hơn.

Mấy năm nay cô chủ trì phụ trách tham gia thiết kế thăm dò trên trăm đường cao tốc lớn, chế định quy tắc, lập các loại bản đồ tiêu chuẩn, vượt qua các loại cửa ải khó khăn kỹ thuật, từng đoạt được nhiều giải thưởng lớn cấp quốc gia.

Vô luận là địa hình địa chất phức tạp cỡ nào, hay là điều kiện khí hậu khắc nghiệt, cô đều có thể nghĩ cách đánh hạ.

Được thành lập vào năm 1876, Giải thưởng Kỹ thuật Toàn cầu ENR là một giải thưởng được tổ chức bởi Engineering News Record, tạp chí học thuật uy tín nhất trong lĩnh vực xây dựng kỹ thuật toàn cầu và có ảnh hưởng lớn trên toàn thế giới.

Ninh Miểu chủ trì một con đường quốc lộ vinh dự nhận được giải thưởng hạng mục quốc lộ tốt nhất toàn cầu, đây cũng là lần đầu tiên Hoa Hạ đoạt giải.

Lúc lĩnh thưởng cô mặc một bộc quốc phục được thiết kế riêng, ung dung tao nhã, lại rất có khí thế, dáng vẻ khí chất lại tự nhiên.

Cô tương tác với người dẫn chương trình bằng tiếng Anh lưu loát, nói chuyện hài hước, lại rất có chiều sâu, hút fan không đếm xuể.

Người dẫn chương trình nhiệt tình hỏi, "Ngài lấy được giải thưởng này, người muốn cảm kích nhất là ai?"

Ninh Miểu không cần nghĩ ngợi mở miệng, "Chị của tôi, chị ấy là ngôi sao sáng trong cuộc đời tôi, một đường dẫn dắt tôi đi về phía trước, tôi ở trên người chị ấy học được học thức mênh mông như biển lớn, ý chí hùng vĩ đồ sộ như núi cao.”

"Cả đời tôi chỉ khao khát một điều, trở thành niềm tự hào của chị ấy và khiến chị ấy tự hào về tôi."

Cô giơ chiếc cúp trong tay lên, nụ cười có chút ngại ngùng, "Chị, bây giờ em là niềm tự hào nhỏ của chị sao?"

Toàn thế giới xôn xao.

Cái này, cư nhiên quá đáng yêu, thời buổi này người trung niên người già đều khôi hài như vậy sao?

MC nhịn không được cười khẽ, "Bỗng nhiên rất hâm mộ chị cô, chị ấy nhất định rất ưu tú.”

Ninh Miểu dùng sức gật đầu, cười rất vui vẻ, "Người ưu tú nhất thế gian, à không là hoàn mỹ.”

Rõ ràng thổi phồng chị mình mà, MC buồn cười, "Ha ha ha, cô thật sự rất đáng yêu.”

Đến tuổi này, thành tựu lại cao như vậy, lại có thể bảo trì tâm tính lạc quan cởi mở như vậy, thật khó có được.

“Tôi nhớ rõ có một vị đại sư thiết kế cầu của nước ngaif cũng rất nổi danh, cũng họ Ninh, gọi Ninh Lỗi, cầm được không ít giải thưởng lớn, ngài có biết hắn không?"

Đám Ninh Miểu tuy rằng khiêm tốn, nhưng không có cố ý giấu diếm quan hệ.

Người khác không hỏi, họ sẽ không chủ động đề cập.

Nếu đã hỏi, cũng không lảng tránh, cô mỉm cười trả lời, "Hắn là anh hai của tôi.”

Dưới đài một mảnh xôn xao, đây chính là tin tức cực lớn.

Người dẫn chương trình lớn tiếng kinh hô: "Trời ạ, là anh ruột sao?"

Ninh Miểu Lạc gật đầu, "Đúng vậy, cùng cha cùng mẹ.”

Trong đầu người dẫn chương trình hiện lên một ý niệm, "Vậy... chị cả của hai người là cùng một người?”

“Đương nhiên rồi." Ninh Miểu dáng vẻ như gió xuân, nụ cười dịu dàng, nhưng lời nói ra… "Anh hai của tôi rất không biết xấu hổ, lớn tuổi còn tranh giành tình cảm với em trai em gái."

Hừ, cô mới không chịu thua!

Bất kể là sự nghiệp, hay là tranh sủng, cô đều phải trở thành người thắng lớn.

MC:...

Bỗng nhiên rất muốn gặp vị chị gái thần bí kia.

Hai người đã là những nhân vật hàng đầu trong ngành, nhưng khi hai người họ bày tỏ tình yêu với chị gái, các loại thổi phồng, hình tượng cũng không cần.

Người được bọn họ vừa kính vừa yêu, lại xuất sắc cỡ nào, chỉ ngẫm lại đã kích động không thôi.

"Nhà cô có mấy anh chị em?"

Ninh Miểu cười nói, "Bốn, tôi đứng thứ ba, phía dưới còn có một em trai, tên của chúng tôi đều là số đếm, rất dễ nhận biết.”

Tin tức này vừa ra, đã gây ra một chấn động rất lớn.

Một nhà ra hai nhân vật có thành tựu phi phàm, đều tự mình lăn lộn trưởng thành, thật làm cho người ta vừa hâm mộ lại ghen tị hận.

khiến cho người ta bàn luận say sưa là tình cảm anh chị em Ninh gia, có chút mùi vị vừa yêu vừa ghét nhau.

Khoan hãy nói, đôi anh em này còn rất giống nhau, đều có chút bướng bỉnh, tâm tính đặc biệt tốt, làm cho người ta nhìn thấy nhịn không được sẽ cười thầm.

Khán giả ăn dưa cho biết, cảnh lĩnh thưởng lặp đi lặp lại, số lần cũng không nhiều, chỉ hơn một trăm lần thôi.

Mọi người đào thật lâu, cũng không có đào ra người chị gái này, theo đó độ hot cũng dần dần tiêu tan.

Giải thưởng Pritzker, giải Nobel trong giới kiến trúc, sức ảnh hưởng trong giới có thể tưởng tượng được.

Lễ trao giải năm nay được chọn tại Cung điện Versailles, di sản văn hóa thế giới nổi tiếng, phong cách kiến trúc là một thành tựu lớn của chủ nghĩa cổ điển, hoành tráng tráng lệ và rất có sức hấp dẫn nghệ thuật.

Ánh mắt giới chuyên môn tập trung vào đây, truyền thông các quốc gia tụ tập.

Khi Ninh Hâm mặc âu phục phong độ nhẹ nhàng lên sân khấu lĩnh thưởng, đèn flash lóe thành một mảnh.

Truyền thông trong và ngoài nước đều không xa lạ gì với hắn, từ thời sinh viên hắn đã bộc lộ tài năng, sau khi tốt nghiệp tiến vào sở thiết kế kiến trúc đứng đầu thế giới, sau khi nổi danh, về nước thành lập sở kiến trúc cá nhân, một đường cầm giải thưởng lấy đến mềm tay, giải vàng hội kiến trúc nước M, giải vàng kiến trúc học nước F, các loại giải thưởng quan trọng của nước R đều bị hắn thu vào trong túi.

Hắn đã xây dựng rất nhiều tác phẩm truyền đời kinh điển, là kiến trúc sư lớn được toàn thế giới công nhận.

Mọi người đều lấy hắn làm niềm tự hào, mà hắn tiếp nhận đều là đỉnh cao đẳng cấp thế giới, mỗi một lần tác phẩm xuất hiện đều sẽ dẫn phát chấn động.

Lần này hắn lấy được giải thưởng, mọi người đều cảm thấy là chuyện đương nhiên.

Thần sắc Ninh Hâm bình tĩnh, mặt mày giãn ra, phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải, khí phách khéo léo lại tao nhã, giống như ấn tượng mà bản thân hắn để lại cho mọi người.

Cuối cùng, hắn giơ cúp lên, khóe miệng khẽ nhếch, "Cả đời này tôi đều khát vọng được một người tán thành, mỗi lần đoạt giải tôi đều muốn tặng cúp cho cô ấy, lần này cũng không ngoại lệ."

"Hiện tại, tôi muốn hỏi một câu, chị cả, em có phải đứa em trai mà chị yêu nhất không?”

Dưới khán đài lại một trận vỡ òa.

Người có tài hoa ganh đua là đáng yêu, người không có tài hoa là đứa ngốc.

MC sửng sốt một chút, "Chờ một chút, Ninh tiên sinh, sao tôi cảm thấy đoạn này có chút quen thuộc?"

Có chút giống tình cảnh lúc hai vị đại lão kia lĩnh thưởng, cái khác không giống, nhưng bày tỏ tình yêu cùng bán manh với chị gái thật giống nhau.”

Ninh Hâm thẳng thắn thừa nhận, "Ừ, Ninh gia chúng tôi ai cũng lợi hại, đều muốn trở nên ưu tú hơn, tranh sủng trước mặt chị cả.”

Hắn nhìn về phía dưới đài, "Nhưng mà, tôi mới là ưu tú nhất! Chị yêu em nhất! Đúng không chị cả?"

MC sợ ngây người, "Anh hai của anh không phải là Ninh Lỗi tiên sinh chứ? Chị ba của anh là Ninh Miểu phu nhân?”

Bọn họ quá nổi tiếng, người nước ngoài đều biết tên tiếng Hoa của bọn họ đọc như thế nào.

“Đúng, chính là bọn họ." Ninh Hâm ngoài miệng tỏ vẻ bất mãn, "Anh hai thật kỳ cục, giành trước một bước, ép mọi người không thể không lục đục nội bộ.”

Hiện trường xôn xao, anh em Ninh gia đều ưu tú như vậy, gen Ninh gia đúng là nghịch thiên.

"Tôi hiện tại thật muốn biết một chuyện, chị gái của mọi người đến cuối cùng là ai?"

Dưới khán đài cũng muốn biết, không hẹn mà cùng lớn tiếng hỏi, là ai?

Khán giả vây xem truyền hình trực tiếp càng muốn biết.

Ánh mắt Ninh Hâm nhìn dưới đài, "Hôm nay chị ấy có ngồi ở dưới.”

Toàn trường kích động như tiêm máu gà, hết nhìn đông tới nhìn tây, nhao nhao nghe ngóng tình huống.

Có người kêu một tiếng, "Ở đây.”

Đèn flash đuổi theo, một cô gái xuất hiện trên màn hình, hơi nghiêng đầu, vô cùng tao nhã, cảm giác mãnh liệt làm cho mọi người ở hiện trường nhìn đến ngây người.

Khí chất mỹ nhân là ở trong xương không ở trong da, sự tao nhã trong xương sẽ không biến mất theo tuổi tác, ngược lại thuần hậu như rượu ngon lâu năm.

Một bộ váy đen, một sợi dây chuyền trân châu, vô cùng đơn giản, lại lóng lánh mê người, mặt mày như họa, một cái nhíu mày một nụ cười tao nhã cũng làm cho người ta khuynh đảo.

Ninh Hâm mi mắt cong cong, "Chị cả, em là em trai chị yêu thương nhất sao?”

Ninh Yên vẻ mặt không chút dung túng, "Đúng đúng đúng, em bao nhiêu tuổi rồi?”

"Em dù lớn tuổi hơn, cũng là em trai đáng yêu nhất đẹp trai nhất của chị nha." Ninh Hâm tỏ vẻ, tranh sủng một trăm năm cũng không thay đổi.

Ninh Yên nhịn không được nở nụ cười, "Đừng nháo, mau xuống đây.”

“Được, nghe chị." Ninh Hâm ôm cúp chạy nhanh như chớp, MC cũng không kịp giữ chặt cậu.

Thật… thái quá.

Ninh Hâm còn nhét cả cúp tiền thưởng vào tay Ninh Yên, "Chị cả, vinh quang và tiền của em đều tặng chị.”

Hắn rất vui vẻ, các anh trai chị gái đoạt giải, chị cả cũng không có tới hiện trường ủng hộ, chỉ có hắn có vinh hạnh đặc biệt này!

Điều này chứng minh, hắn mới là đứa em mà chị cả yêu nhất, không chấp nhận phản bác.

Về phần, Ninh Yên có phải vì tham quan cung điện Versailles mà tới hay không trực tiếp bị hắn bỏ ngơ.

Nhất định là vì hắn mà đến!

Trong mắt Ninh Yên tràn đầy ý cười, đến tuổi này vẫn là tâm huyết như thế, cô tiêu phí tâm huyết trên người bọn họ đúng là không có uổng phí!

Người dẫn chương trình đuổi theo, "Cô Ninh, em trai em gái của cô đều đặc biệt ưu tú, cô có thể khiến bọn họ tôn sùng như thế, khẳng định cũng không kém, có thể hỏi một chút, cô làm công việc gì không?"

Mọi người ở hiện trường đều làm trong ngành xây dựng, chưa chắc đều biết Ninh Yên.

Nhưng truyền thông và khán giả bên ngoài đã la hét.

Đây không phải là tiến sĩ Ninh Yên sao? Viện sĩ Viện Công trình Hoa Hạ, từng có bài phát biểu tại Liên Hợp Quốc, cảnh tượng đó được tôn vinh là kinh điển như sách giáo khoa.

Đoạn video kia lại bị lật ra, làm tư liệu phổ cập khoa học, bla bla bla giới thiệu cuộc đời Ninh Yên.

Ninh Yên mỉm cười, "Nghề nghiệp của tôi bình thường không có gì lạ, chỉ là một nông dân thích trồng trọt.”

Oa oa, là người hiện đại hóa mô hình nông trường, mở rộng đến toàn thế giới, làm ra phân bón tiên tiến nhất thế giới, tốt nhất hạt giống, là nước có đầy đủ nông cụ nhất, mỗi một đều dẫn dắt thời đại trào lưu nông dân.

Cũng là nông dân được chính sách các nước coi là thượng khách.

Cũng là nông dân được chọn làm nhân vật truyền kỳ nhất thế kỷ 21.

Bọn họ không biết chính là, một tấm ảnh gia đình điên cuồng lan truyền trên mạng, quét tung toàn cầu.

Mọi người tìm ra câu chuyện đằng sau tấm ảnh này, là ảnh gia đình lúc Ninh Yên tốt nghiệp đại học, bối cảnh là sân trường đại học.

Đứng thứ nhất bên trái là Ninh Lỗi, kỹ sư cầu nối nổi tiếng.

Người thứ ba bên trái là Ninh Miểu, nhà thiết kế công trình quốc lộ nổi tiếng.

Đứng đầu bên phải là Ninh Hâm, kiến trúc sư nổi tiếng thế giới.

Người thứ ba bên phải là một nhà ba người, người phụ nữ chính là Ninh Yên, một doanh nhân nổi tiếng, nhà giáo dục, viện sĩ viện công trình, nhưng cô tự xưng là nông dân bình thường không có gì lạ.

Nửa đời trước sáng lập tập đoàn Cần Phong, nửa đời sau xây dựng trung tâm nghiên cứu nông nghiệp, dẫn dắt rất nhiều sinh viên ưu tú.

Nam là đại tướng Nghiêm Lẫm, chiến công hiển hách, từng xuất hiện trong lễ duyệt binh.

Đứa con trong lòng hắn là con gái duy nhất của bọn họ, Nghiêm Bảo Lộ, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cần Phong thuộc 500 doanh nghiệp lớn nhất thế giới.

Đứng ở chính giữa là một đôi vợ chồng, Ninh Hãn Hải tiên sinh và phu nhân, cha mẹ của bốn chị em Ninh gia.

Ninh Hãn Hải cả đời chủ trì không ít dự án lớn cấp quốc gia, được đánh giá là viện sĩ Viện Công trình.

Một nhà năm tiến sĩ, đều là nhân vật dẫn đầu ngành nghề, kinh tài tuyệt diễm, làm cho người ta hâm mộ không thôi.

Tấm ảnh này được gọi đùa là lịch sử xây dựng cơ sở, sửa đường xây cầu xây nhà, công trình thủy lợi chấn hưng nông nghiệp, cả nhà họ bao trọn.

Mà bốn anh chị em Ninh gia cùng Ninh Hãn Hải được hậu nhân cũng xưng là Ninh gia ngũ mã, cơ kiến cuồng ma.

Bình Luận (0)
Comment