[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 171

Chương 171 -
Chương 171 -

Một thanh niên trí thức bỗng nhiên hô lên: “Có 3 người trong nhà Ninh Yên không phải là thành viên của nhóm thanh niên trí thức chúng tôi, bọn họ không sống ở khu thanh niên trí thức, nhưng lại nhận được tiền lương của phân xưởng.”

Là Ngô Mang, chồng trước của Khương Tiểu Mẫn.

Cô không có ấn tượng tốt với người này, trước đây hắn là người theo đuổi Khương Tiểu Mẫn, sau này hắn không chút do dự rủ bỏ quan hệ với cô, khiến cho người ta cảm thấy có hơi khó chịu.

Cô bình tĩnh nói: “Đúng, chúng tôi không tính.”

Hiện nay, ba người này chính là nhóm thanh niên trí thức đầu tiên tiến vào phân xưởng làm việc, hai nhóm người tiếp theo đều là thôn dân trong đại đội, Ninh Yên cũng không phải không biết ở trong lòng thanh niên trí thức có oán hận.

Nhưng như vậy thì sao, không phục cũng phải nhịn cho cô.

Nhóm người đầu tiên yêu cầu phải là nhân viên quản lý và đội ngũ kỹ thuật có tổ chất cao, hai nhóm người được chiêu mộ vào tiếp theo là những người biết làm việc, ai mà không phải làm việc? Thanh niên trí thức còn làm việc không bằng các thôn dân.

Đây là phân xưởng đại đội, giữa những người có điều kiện ngang nhau, việc ưu tiên xem xét những người thuộc đại đội là điều hiển nhiên.

Trong nhận thức của mọi người, thanh niên trí thức là người ngoài, rồi có một ngày bọn họ cũng sẽ rời đi.

Cả gương mặt bí thư thôn đều là ý cưới, ông đứng trên bục tuyên bố: “Theo quy định, mỗi năm sẽ bình chọn ra 10 nhân công ưu tú, có thành tích tiêu thụ đứng đầu trong năm, nhận được tiền thưởng phong phú…”

Tất cả mọi người đều dựng lỗ tai lên, tiền thưởng là cái gì?

Bọn họ nhìn thấy tầng lớp quản lý cầm phần thưởng được phủ bằng một lớp vải đỏ ra, đây là cái gì?

Bí thư thôn mặt mày hớn hở: “Tôi tuyên bố, nhân công xuất sắc của năm nay, Ninh Yên, Ninh Xuân Hoa, Ngưu An Khang, Diệp Hưng Học, Khương Phương Phương…”

Ninh Yên xếp vị trí đầu tiên, cho dù là người không thích cô đi nữa cũng không ai phủ nhận thành tích của cô.

Một nửa số đó là tầng lớp quản lý, một nửa là đội ngũ kỹ thuật, tất cả đều là những người tiếng lành đồn xa, mọi người đều phục.

Phần thưởngchính là phần thưởng năm mới lúc nãy, Ninh Yên bước lên bục nhận thưởng, một mình cô không cầm hết được, tiện tay ném cho em trai em gái.

Mặc dù bọn họ mới đăng ký hộ khẩu, nhưng quà tặng năm mới cũng có phần cho nhà bọn họ, vì vậy điều này cũng tương đương với có hai phần quà tặng.

Đại đội trưởng nhường lại sân khấu và quyền MC cho bí thư thôn: “Tiếp theo sẽ công bố thành tích tiêu thụ, xếp thứ nhất, Ninh Yên, một nửa số lượng tiêu thụ của phân xưởng đều do cô hoàn thành, những đơn hàng lớn của xưởng quốc doanh trên tỉnh lỵ mấy ngày nay mới kéo về tay đều do cô xây dựng mối quan hệ tốt với bọn họ, bây giờ mời đồng chí Tiểu Ninh bước lên bục.”

Ninh Yên lại đứng dậy đi lên sân khấu, tinh thần phấn chấn, mặt mày như tranh vẽ, cả người như phát sáng.

Ba anh em Ninh gia đều ngẩng đầu lên nhìn cô: “Chị cả của chúng ta thật tài giỏi, tại sao cái gì chị ấy cũng biết thế?”

“Thiên tài, chị ấy thật xinh đẹp, giống như đang tỏa sáng.”

Ninh Tứ bỗng nhiên, bắt hai tay sát lại: “A a a, chị cả, em yêu chị.”

Ninh Nhị ngạc nhiên, vỗ nhẹ vào đầu cậu bé: “Mẹ nó, em trai, em phạm quy rồi.”

Ninh Tứ liền ôm lấy hắn, cười ngọt ngào: “Hi hi, em là một đứa trẻ, thỉnh thoảng phạm quy một lần cũng không sao.”

Dương Liễu vô cùng hãnh diện, đây chính là con gái của bà và lão Ninh, nên cũng xuất sắc giống như lão Ninh.

Ninh Xuân Hoa nhìn đứa cháu gái ở bên cạnh mình, vô cùng tán thưởng cô: “Phần thưởng dành cho người đứng đầu là một cái máy khâu hiệu Hồ Điệp, một chiếc xe đạp, một thùng dầu, một chiếc thảm len hiệu Than Dưỡng.”

Thông tin này vừa được công bố, tất cả mọi người đều xôn xao, Ninh Yên có thể lấy được cả hai phần thưởng lớn như vậy về tay à? Bọn họ hâm mộ đến đỏ mắt.

Nhưng Ninh Yên làm việc rất giỏi, tiêu thụ là chỉ tiêu cứng, mọi người đều có thể nhìn thấy.

“Xếp vị trí thứ hai là Ngưu An Thái, phần thưởng là một chiếc máy may hiệu Hồ Điệp, một chiếc thảm len hiệu Than Dưỡng.”

Bình Luận (0)
Comment