[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 194

Chương 194 -
Chương 194 -

Bất luận chuyện kỳ quái gì phát sinh ở trên người cô đều trở nên rất bình thường.

Ninh Xuân Hoa tự hào khoe: “Đây là thành quả của thử nghiệm mới.”

Mọi người trợn mắt há mồm, sau đó mừng như điên: “Mẹ nó, cô ấy sao lại trâu bò như vậy chứ?”

“Phục, quá đỉnh, so với những người như chúng ta giỏi hơn nhiều.”

Bởi vậy, Ninh Xuân Hoa nói ra sắp xếp của Ninh Yên cũng không một ai phản đối.

Chỉ cần cô đủ giỏi, có thể mang đến đủ ích lợi cho mọi người, mọi người đều sẽ tình nguyện nghe theo cô.

Còn không phải chỉ là sắp xếp cho mấy em trai em gái của cô một phần công việc nhàn chút sao? Sắp xếp được!

Lúc mở xưởng nước tương có thể sắp xếp rất nhiều nhân lực.

Mọi thứ đều dựa theo kế hoạch của Ninh Yên đẩy mạnh, mấy mẹ con Dương Liễu cũng an tâm ở lại đại đội Cần Phong.

Mấy đứa Ninh Nhị được sắp xếp đi học, hiện tại thì chỉ đi học buổi sáng, buổi chiều thì làm việc.

Có tiền lương, được ăn được uống, nụ cười trên mặt bọn chúng dần dần nhiều lên, người cũng trở nên phóng khoáng hơn, kết được nhiều bạn bè mới, bắt đầu cuộc sống mới.

Ba tháng sau dưới sự chứng kiến của mọi người, thu hoạch một đợt nước tương.

Tất cả mọi người như trút được gánh nặng, vui vẻ ra mặt.

Bí thư chi bộ thôn lập tức tại hiện trường tuyên bố xưởng nước tương chính thức xây dựng, tranh thủ sớm ngày hoạt động.

Dương Liễu được sắp xếp làm kỹ thuật viên phụ trách xưởng nước tương, phụ trách khống chế phẩm chất, quản lý công thức.

Sau này đều là sản xuất theo dây chuyền, mỗi một phân xưởng phụ trách một việc, đảm bảo tính bí mật của cách làm.

Mấy đứa nhỏ Ninh Nhị thì phụ trách trồng rau quả trái cây, chủng loại càng nhiều càng tốt, vì để tích cóp kinh nghiệm cho tương lai trồng rau củ trái mùa, gom lại nhiều hạt giống hơn.

Tất cả đều thuận lợi tiến hành dưới sự thúc đẩy của Ninh Yên.

Ninh Yên nhìn thấy tất cả đều đi vào quỹ đạo, ý định trong lòng ngo ngoe rục rịch không kìm nén được, lớn tiếng tuyên bố: “Tôi muốn đi đến nông trường Hồng Quang tìm ba.”

Ba anh em Ninh gia cũng sôi nổi muốn cùng đi, Dương Liễu cũng nóng lòng muốn đi cùng.

Ninh Yên nhàn nhạt liếc mắt nhìn bọn họ một cái nói: “Không đi học sao? Không kiếm tiền sao? Không xây phòng ở nữa sao?”

Một mình cô đi đâu cũng có thể toàn thân rút lui, cũng thuận tiện làm việc, bọn họ đi cùng chỉ dễ làm liên lụy đến cô.

Liên tục ba kích làm cho mọi người trầm mặc.

Ninh Nhị và Ninh Tam đi học trung học ở công xã, mỗi ngày đạp xe đi đạp xe về, học buổi sáng, buổi chiều liền trở về kiếm tiền.

Tuy rằng chỉ là nửa tiền lương của người lớn nhưng cũng đã đủ để cho bọn chúng ăn no mặc ấm, mọi người đều rất quý trọng cơ hội lần này.

“Chị, chị đã từng đồng ý với em.”

Đạo lý lớn Ninh Nhị hiểu hết, nhưng vẫn cảm thấy tủi thân, hắn vô cùng nhớ ba.

Ninh Yên gắp cho hắn một miếng trứng chiên, kiên nhẫn giải thích: “Nơi này cũng cần có em, phòng ở trong nhà muốn xây mới, tuy rằng chị đã chào hỏi qua với bác cả, nhưng suy cho cùng vẫn cần có người quan sát liên tục.”

“Em là con trai cả, lớn tuổi nhất, gánh nặng này chỉ có thể để cho em làm, người khác làm chị đều không yên tâm.”

Ninh Nhị nhìn mẹ nhu nhu nhược nhược, lại nhìn em trai em gái nhỏ hơn hắn nhiều, không nhịn được thở dài một hơi.

Đúng vậy, hắn là con trai trụ cột của gia đình, ba không ở đây, hắn phải gánh vác trách nhiệm này.

Xây phòng ở là chuyện lớn, toàn bộ quá trình hắn đều phải quan sát cho kỹ.

“Chị, em nghe lời chị.”

“Thế này mới đúng chứ.” Ninh Yên hạ giọng, thần bí nói: “Chị đã nói qua với bác cả, nhân lần xây xưởng này tiện thể mua giúp cho nhà chúng ta gạch và kính, em linh hoạt chút.”

Ánh mắt mọi người sáng lên: “Là xây nhà ngói sao?”

Trong thôn ngoài xưởng ra, những nhà khác đều là nhà tường đất, giá trị chế tạo nhà tường đất rẻ, nhưng ẩm ướt, ngày mưa cũng không an toàn, phải thường xuyên tu sửa.

Ninh Yên cảm thấy nhân cơ hội này thì xây dựng tốt một chút, cũng tốt cho sức khỏe hơn: “Đúng vậy, chị thích phòng ở sáng trưng, tiền chị đã thanh toán trước, chuyện còn lại giao cho mọi người.”

Bình Luận (0)
Comment