[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 270

Chương 270 -
Chương 270 -

Dương Liễu vẻ mặt đắc ý nói: "Có thể phối hợp với các loại nguyên liệu khác nhau, cũng có thể trụng sơ trong nước vớt ra trộn đều, nước sốt trộn lạnh nhà ta dùng là do Tiểu Yên điều chế, đặc biệt ngon. ”

Tuy Ninh Yên không xuống bếp, nhưng cô tương đối am hiểu về ẩm thực, thỉnh thoảng sẽ đưa ra ý kiến, làm theo hướng dẫn của cô, đồ ăn đều sẽ rất ngon.

Rau củ Ninh Yên trồng được cũng tốt hơn người khác, con gái lớn của bà cái gì của giỏi.

Ninh Tam bày mâm cố ý đem trứng hầm thịt đặt ở trước mặt Ninh Yên, để cho Ninh Yên dễ dàng dùng được, Ninh Yên dù có tham ăn thế nào, cũng không tiện thất lễ trước mặt mọi người.

Cô đứng dậy bưng bát thức ăn này đến trước mặt Nghiêm Lẫm, "Đồng chí Nghiêm Lẫm, anh ăn thử.”

Nghiêm Lẫm ngẩng đầu lên ánh mắt nhìn thoáng qua, múc một thìa nhỏ: "Được rồi, cô ăn đi. ”

Ninh Yên cầm lấy thìa và múc hắn vài thìa lớn, hết gần một nửa, lúc này mới đem đồ ăn đặt ở giữa.

Nghiêm Lẫm yên lặng nhìn cô, cô chỉ giả vờ nhưng không để ý mà ăn từng ngụm.

Mọi người nhìn nhau, hai người này......không phải có hơi thận mật quá sao? Luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Dương Liễu suy nghĩ cũng bị dẫn lại đây, nhìn hắn đánh giá: " Đồng chí Nghiêm, Tiểu Yên nhà tôi là một cô gái tốt, nhưng con bé quá mạnh mẽ, nếu có chỗ thất lễ xin thứ lỗi. ”

Khóe miệng Nghiêm Lẫm giật giật: "Cô ấy rất tốt. ”

Dương Liễu trong lòng động đậy: "Đồng chí Nghiêm đã kết hôn chưa?"

Nghiêm Lẫm im lặng rồi nói: "Chưa có. ”

Dương Liễu nhất thời hứng thú: "Trong nhà còn có người ..."

Ninh Yên ho khan một tiếng, vội vàng cắt ngang bà: "Mẹ, lát nữa chuẩn bị mấy chai nước tương ,cho mọi người mang về nhà nếm thử. “

"Được rồi. "Dương Liễu còn muốn tiếp tục hỏi thăm chuyện gia đình Nghiêm Lẫm, Ninh Yên sao có thể để cho bà đạt được mục đích, cô nhìn về phía Ninh Nhị, "Tiểu Nhị, báo cáo thí nghiệm tuần này của em đã viết xong chưa?"

Ninh Nhị ở trước mặt chị mình cư xử lễ phép: "Xong rồi, lát nữa em sẽ đưa cho chị xem.”

Ninh Yên hơi hơi gật đầu: "Đúng rồi, Tam Nhi, Tiểu Tứ, các em nói với cô Giang chưa?"

Cô Giang chính là Giang Như Tuyết, cô làm giáo viên ở trường tiểu học, ba mẹ con sống ở nhờ nhà của một người dân trong thôn, mỗi tháng được trả lương tiền thuê nhà, họ sống một cuộc sống tốt đẹp.

Cô ấy học sâu hiểu rộng, cầm kỳ thư họa đều giỏi, Ninh Yên vô tình biết được tin này khi đang trò chuyện cùng cô ấy, liền hứng thú.

Học thêm được một cái gì đó luôn rất tốt.

Đây là thời điểm tốt để các em cô học hỏi thêm nhiều điều.

Cô hỏi một chút, hai đứa trẻ muốn học thư pháp, Ninh Nhị muốn học cờ vua, bản thân cô cũng muốn học nhạc cụ.

Khi còn nhỏ, cô đặc biệt hâm mộ những người bạn có năng khiếu, mà cô thì không biết gì.

Học năng khiếu cần rất nhiều tiền, trẻ mồ côi không có tiền để học, thực tế chính là như vậy.

Tuy nhiên, cô vẫn chưa làm được nhạc cụ, cô không thể vội vàng.

Ninh Tam rất thích sự dịu dàng của cô Giang : "Còn chưa nói, chị cả, chị dẫn chúng em cùng đi."

"Được." Ninh Yên cũng muốn đi tới nói chuyện với Giang Như Tuyết, Giang Như Tuyết hiện tại không dám nhận học sinh, sợ phạm phải cấm kỵ .

"Bác cả, cháu cảm thấy trường học có thể thêm một lớp âm nhạc, mỗi năm khi tổ chức hoạt động để cho bọn nhỏ lên sân khấu biểu diễn, rất rất có không khí. Hơn nữa, học sinh tiểu học tan học quá sớm, cũng chỉ chơi đùa lung tung, chi bằng học thêm chút gì đó."

Trường tiểu học các môn toán học và ngữ văn, tư tưởng và đạo đức, mỗi ngày chỉ học có nửa ngày.

Ninh Xuân Hoa rất khó xử: "Không ai biết làm." Trường tiểu học trong đại đội nào có nhân tài như vậy?

"Cô Giang có thể. " Ninh Yên vì chính mình mà lót đường.

Ninh Xuân Hoa không nghĩ nhiều: "Được, bác sẽ cùng hiệu trưởng nói chuyện.”

Ông theo bản năng tin tưởng Ninh Yên, đối với suy nghĩ của cô, ông ủng hộ vô điều kiện, Ninh Yên có thể có ý xấu gì?

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, vị trí của Ninh Yên ở đại đội rất đặc biệt, rất được coi trọng, ngay cả chuyện trường học cũng có thể can thiệp vào.

Bình Luận (0)
Comment