“Vậy chúng ta làm như thế nào?” Mọi người đều không dám qua loa, đều sống dựa vào người khác, nếu bọn họ không làm gì cả, trong lòng cũng cảm thấy bất an.
“Như vậy…” Ninh Yên gọi tất cả mọi người tới, cô thấp giọng nói với bọn họ mấy câu.
Mọi người đều giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, cô nói thế nào, bọn họ sẽ làm theo như thế.
Có tiếng bước chân vội vã từ bên ngoài truyền tới: “Ninh Yên, đồng chí Tiểu Ninh.”
“Trình Hải Đường, Khương Phương Phương, Điền Mỹ Đình…”
Đó chính là những nam thanh niên trí thức của đại đội Cần Phong, bọn họ đã tìm tới, Diệp Hưng Học vừa nhìn đã thấy ngay những nữ thanh niên trí thức bên trong phòng bệnh, hắn nhanh chóng chạy như bay qua.
“Mọi người vẫn ổn chứ? Thế nào rồi? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Đồng chí Tiểu Ninh đâu?”
Ninh Yên đi ra, nhìn thấy bọn họ người nào người nấy đều đang thở hồng hộc, trông dáng vẻ rất mệt mỏi.
“Mọi người chạy đi đâu vậy?”
Diệp Hưng Học nhìn thấy cánh tay bị bao thành bánh chưng của cô, trong lòng hắn chấn động: “Tay của cô làm sao vậy?”
Thân phận của Ninh Yên rất đặc biệt, không thể xảy ra bất kỳ sơ suất nào.
Ninh Yên khẽ lắc đầu: “Vết thương nhỏ, mọi người đi từ đâu tới?”
Diệp Hưng Học vừa nhìn thấy vẻ mặt của cô liền biết ngay đã xảy ra chuyện lớn, trong lòng hắn vô cùng gấp gáp: “Chúng tôi vừa mới lên lớp buổi chiều được nửa tiếng, người phụ trách huấn luyện liền bảo chúng tôi tới công xưởng giúp đỡ làm việc, nói rằng đó là lớp giáo dục lao động.”
Ninh Yên: ... Bọn họ đưa mọi người rời đi bằng cách đó à?
“Mọi người liền tin lời hắn?”
“Chúng tôi cũng không nghĩ nhiều.” Diệp Hưng Học nhíu chặt mày: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Chị Phương, cô kể cho mọi người đi.” Ninh Yên cũng lười để ý tới bọn họ.
Vào thời điểm mấu chốt, đàn ông chẳng có tác dụng gì cả, còn có thể gây trở ngại đến tốc độ rút dao của cô.
“Ninh Yên.” Lại có người tới, là bí thư thôn và đại đại trưởng của đại đội Cần Phong.
Xảy ra chuyện như vậy, mọi người đều rất tức giận, mấy người kia làm trò quỷ gì vậy? Vậy mà lại ức hiếp trên đầu bọn họ?
Lãnh đạo của công xã Vĩnh Ninh cũng đã tới, bọn họ đều là những người liên quan, bọn họ được phân công phụ trách thanh niên trí thức, khi xảy ra chuyện, ai cũng không thể thoát khỏi trách nhiệm.
Sau khi đã hiểu rõ mọi người, mọi người đều vô cùng tức giận, nhào nhào chạy đi đòi câu trả lời hợp lý.
Quân đội đã nhúng tay vào việc này, toàn bộ quá trình rất nhanh đã được điều tra rõ ràng, nhân chứng vật chứng cũng đã nằm trong tay.
Việc này liên lụy tới gia đình quân nhân, còn là một người thân của quân nhân có thân phân đặc biệt, Ninh Yên là người một tay lập nên xưởng đường vừa mới được khai trường, giải quyết khó khăn trong vấn đề tìm việc làm của những quân tẩu, tất cả mọi người từ trên xuống dưới đều có cảm tình với cô.
Về tình về lý, bọn họ đều muốn có một đáp án công bằng.
Dưới áp lực từ nhiều phía, các ban ngành liên quan cũng phải chịu áp lực rất lớn, bọn họ cố gắng muốn biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ biến thành không có, nhưng phía quân đội không đồng ý, đại đội Cần Phong không đồng ý, công xã Vĩnh Ninh cũng không đồng ý.
Những người tới từ thủ đô đã gây ra họa, lúc bắt đầu, cả đám người còn khua tay múa chân kêu gào muốn nghiêm khắc trừng phạt Ninh Yên, nhất định phải trút được mối hận này.
Nhưng rất nhanh sau đó bọn họ không còn gào thét được nữa.
Báo chí tiết lộ chuyện này ra ngoài ánh sáng, kết hợp với những tấm hình thê thảm của người bị hại, khiến tên tuổi, lai lịch, chức vụ của những người này đều bị lộ ra bên ngoài, ngoài ra những chuyện xấu mà những người này đã từng làm trong quá khứ cũng bị đào ra.
Đương nhiên, tên tuổi của người bị hại đều đã được thay đổi, ảnh chụp cũng đã được xử lý đặc biệt, sẽ không tiết lộ tin tức của những người bị hại ra ngoài.
Dư luận lúc này bùng nổ, những tội lỗi này được tiết lộ ra, khó mà bình ổn lại cơn giận của người dân.
Lão Ngô và chủ nhiệm Triệu đều ngỡ ngàng, tại sao báo chí lại dám đăng tải tin tức này? Chuyện này không đúng.