Cô lại không ăn một mình, người một nhà đều ăn như vậy, lương thực tiêu hao rất nhanh, nhưng Ninh Yên có bản lĩnh, luôn có thể kịp thời bổ sung.
Dương Liễu cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm theo ý muốn của Ninh Yên.
Hiệu quả lại rất lớn, cả gia đình đều khỏe mạnh, tỷ lệ cơ thể của mấy đứa trẻ vẫn bình thường, không còn đầu to và cơ thể nhỏ nữa.
Dương Liễu cũng không còn là ấm sắc thuốc nữa.
“Tiểu Nhị và những người khác đâu?”
Dương Liễu cười nói: “Bác gái của con bảo đi hỗ trợ làm việc, mẹ đi xem một chút, con cùng Tiểu Nghiêm nói chuyện đi.”
Đây là cố ý tạo cơ hội cho bọn họ ở một mình. Rõ ràng, cô đã hoàn toàn chấp nhận Nghiêm Lẫm.
Ninh Yên nhìn về phía Nghiêm Lẫm: “Anh muốn ăn cơm tối ở đây sao?”
Dương Liễu vừa đi, tư thế ngồi của Nghiêm Lẫm liền thả lỏng: “Chuyện náo nhiệt như vậy sao có thể bỏ lỡ? Không hoan nghênh sao?”
"Cả ngày anh đều ở chỗ này, là trốn đi thanh tĩnh à.” Ninh Yên sờ sờ mặt mình, mặc dù che chắn kĩ càng nhưng vẫn có chút bỏng rát. “Tại sao họ làm đám cưới thôi mà phô trương như vậy?”
Đứng ở đầu sóng ngọn gió, không phải là nên khiêm tốn lại càng khiêm tốn sao?
Nghiêm Lẫm thản nhiên nói: “Bác bỏ tin đồn.”
Khóe miệng Ninh Yên giật giật, “Hầu Lệ có bệnh là sự thật, Kiều Trung Trực đùa giỡn tình cảm cũng là sự thật.”
Nghiêm Lẫm khẽ lắc đầu, Hầu gia bắt đầu coi trọng chuyện này, không ai nghĩ tới cô có bệnh, nhưng lần này lấy cái chết ra áp chế mới nhận ra có điều gì đó không ổn, buộc cô phải đi khám.
“Hầu gia không thể xấu mặt, con trai trưởng Hầu gia muốn theo đuổi sự nghiệp làm quan chức.”
Ninh Yên im lặng: “Vậy tại sao Kiều gia lại đồng ý kết hôn? Tuy rằng Kiều Trung Trực cũng không phải là người tốt lành gì.”
Chỉ cần là nam nhân bình thường, đều sẽ sẵn sàng cưới một người vợ có bệnh, mấu chốt còn si luyến người đàn ông khác.
Huống chi, Kiều Trung Trực che dấu bản tính rất tốt, giá trị thị trường thật không tồi.
Nghiêm Lẫm cười như không cười nói: “Cách đây không lâu, chuyện xấu của Kiều Trung Trực bị phơi bày ra ngoài, hắn lừa gạt không ít cô gái, thanh danh trong giới hoàn toàn bị phá hủy, nhưng Hầu gia không chê. ”
Hai bên đều cần tẩy trắng, vậy thì việc liên hôn, nói trắng ra là trao đổi lợi ích.
Ninh Yên trong lòng khẽ động: “Chuyện của Kiều Trung Trực, anh có nhúng tay vào không?”
Nghiêm Lẫm chỉ mỉm cười không nói gì.
Có một số tên cặn bã nên xé mặt nạ giả ra, để cho mọi người đều biết hắn là loại người gì, như vậy mới không thể hại người nữa.
Nếu như Hầu gia đã biết rõ mọi mọi chuyện nhưng vẫn lựa chọn kết thông gia, vậy thì không còn gì để nói.
Một người nguyện đánh, một người nguyện chịu đau, hai bên đều tình nguyện.
Có Hầu gia theo dõi hắn, hắn sẽ không dám đối xử không tốt với Hầu Lệ.
Bên ngoài truyền đến giọng nói của Ninh Nhị, “Chị cả, đã đến giờ ăn cơm rồi. ”
Bữa tối đúng như Ninh Yên suy nghĩ, có đủ cơm, món thịt hầm.
Mọi người ngồi vây quanh bên nhau, ăn uống và cười nói không ngừng.
Ninh Yên ăn hai chén cơm lớn, ăn no căng bụng.
Mọi người ăn gần như đã xong, bí thư thôn đứng lên nói: “Các đồng chí, tôi muốn thông báo một chuyện, đồng chí Tiểu Ninh của chúng ta lại làm một việc lớn nữa, ruộng thí nghiệm của cô ấy mọi người đều biết, sản lượng là năm trăm kg trên một mẫu, tương đương với tăng gần gấp đôi…”
Lời ông còn chưa nói hết, mọi người liền kích động hoan hô: “Đồng chí Tiểu Ninh, cô quá lợi hại. ”
Một số người đã biết điều đó từ lâu, nhưng hầu hết dân làng chỉ vừa mới biết.
“Đồng chí Tiểu Ninh, làm sao cô có thể làm được như vậy? Mau nói cho chúng tôi biết, tôi trồng lúa cả đời mà chưa từng đạt được năng suất này.”
“À, không đúng, tôi nhìn thấy lúa đều bị xe tải chở đi, tôi muốn lưu lại chút hạt giống, làm sao bây giờ?”
“Bí thư thôn, hãy nói chuyện với lãnh đạo và yêu cầu họ để cho chúng ta một số hạt giống, sang năm chúng ta sẽ trồng.”
“Đại đội trưởng, sao các anh không nghĩ tới điều này trước? Hạt giống tốt như vậy sao có thể không lưu lại chút?”
Người này một câu người kia một câu, bí thư thôn cũng không xen vào được, cầm loa lớn hét lớn một tiếng: “Mọi người im lặng một chút, trước tiên để cho tôi nói hết lời đã.”