Bí thư chi bộ Ngưu và Ninh Xuân Hoa vừa nghe nói muốn xây hai tòa nhà, đều sợ ngây người, nhưng nhìn bản vẽ quy hoạch tốt, thật sự là thích.
Đặc biệt thực dụng, còn rất tốt đẹp.
Tòa nhà thì không đề cập tới, trung tâm thôn dân này chẳng khác nào là tòa nhà tổng hợp, thỏa mãn hết thảy nhu cầu của các thôn dân.
Bí thư Ngưu nhìn chằm chằm vào những cửa hàng mặt tiền ở hai bên quảng trường, nếu như so với trong thành phố thì càng khí phái hơn.
Ninh Xuân Hoa đặc biệt thích trung tâm y tế, đây giống như một bệnh viện nhỏ hơn.
Nói thật, thôn dân bọn họ sinh bệnh đi bệnh viện đặc biệt phiền toái, sở y tế công xã chính là một cái thùng rỗng, truyền dịch thì vẫn được, hơi nghiêm trọng một chút phải đi bệnh viện thị trấn, quá xa.
Nếu như trước cửa nhà có một trung tâm y tế, nghĩ đến cũng rất tốt đẹp.
“Ninh Yên, có phải là quá lãng phí hay không?”
Ninh Yên đều suy nghĩ mọi việc theo hướng lâu dài, "Sau này nhà xưởng càng ngày càng nhiều, nhân viên sẽ càng nhiều hơn, hơn nữa, thôn dân trong phạm vi trăm dặm đều có thể tới khám bệnh.”
Nhiều người, rất nhiều chuyện dễ làm.
Ánh mắt bí thư Ngưu sáng lên, "Còn có thể là nhà xưởng gì? Xưởng giấy cứng sao?”
Dư lượng rơm rạ thân cây cao lương ngọt có thể chế thành giấy cứng, hắn tận mắt nhìn thấy, cảm thấy đây cũng là một con đường hóa phế thành bảo bối.
Ninh Yên khoát tay, "Không cần xây một nhà xưởng khác, tôi định làm toàn bộ phân xưởng giấy cứng ở nhà xưởng đường là được, chờ tôi rảnh rỗi đến nhà xưởng cơ khí hỏi, có máy làm giấy cứng hay không, như vậy có thể tiết kiệm nhân công.”
Đây chỉ là không muốn lãng phí mới làm một cái phân xưởng, cho dù chỉ là cung ứng cho người trong nhà cũng không tệ.
"Lực sản xuất của chúng ta không tăng lên được, vậy thì làm thêm mấy nhà xưởng, rơm rạ hay thân cây cao lương ngọt có thể gia công thành thức ăn gia súc, heo bò cá đều có thể ăn, mà cao lương ngọt không chiếm dụng đất trồng trọt, nói cách khác ở đất mặn, sa mạc hay đất hoang đều có thể trồng, bên chúng ta có không ít đất hoang , hoàn toàn có thể lợi dụng."
Cao lương ngọt có thể làm đường, cũng có thể làm giấy cứng, còn có thể làm cồn, ủ rượu, giấm, thức ăn gia súc…, tác dụng rộng rãi.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, trong tình huống hiện nay, làm thức ăn gia súc là đáng tin cậy nhất, có cảnh tượng phát triển nhất.
Giống như rượu, rượu không phải là thứ bắt buộc, nhưng lượng thịt lợn tiêu thụ rất lớn, mỗi thành phố đều có nhà xưởng chăn nuôi của riêng mình.
Bí thư Ngưu không xa lạ gì với cao lương ngọt, một trong những nguyên liệu làm ra đường trắng chính là cao lương ngọt.
"Cái này có thể có, nhưng cô biết kỹ thuật sản xuất thức ăn gia súc gia cầm sao?"
Ninh Yên lắc đầu, "Tôi không biết, trước tiên tìm chuyên gia về phương diện này, còn phải làm máy viên thức ăn gia súc.”
Ninh Xuân Hoa nhịn không được hỏi, "Ninh Yên, tiền của chúng ta đủ sao?"
Mỗi một thứ đều dễ đốt tiền, đốt tim hắn đang rỉ máu.
Ninh Yên mím môi, "Không đủ thì lại vay tiếp.”
Ninh Xuân Hoa:.. Đây là vay tiền đến nghiện rồi sao?
Hắn là người bảo thủ, vừa nghĩ tới vay nhiều tiền như vậy, buổi tối hắn đều ngủ không được.
“Vì sao lại vội vã như vậy? Chúng ta cứ làm từng bước một, có tiền lại mở rộng.”
Bí thư Ngưu cũng khuyên nhủ, "Đúng vậy, Ninh Yên, chúng ta vẫn nên chậm rãi một chút.”
Ninh Yên khe khẽ thở dài một hơi, "Nói cho hai người biết một tin tức không tốt.”
Hai người có loại dự cảm không tốt, "Cái gì?”
Ninh Yên cười khổ một tiếng, "Bí thư công xã mới tới tôi biết, từng kết oán, chuyện này phải trách tôi, thiếu kiên nhẫn.”
Mặc dù cô không cảm thấy mình có lỗi.
Hai người như bị sét đánh, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.
Bí thư công xã là cấp trên trực tiếp của bọn họ, đắc tội với hắn còn có thể có ngày tốt lành gì?
Hắn sẽ làm khó dễ bọn họ, một giây chung sự
Ninh Yên thản nhiên nhìn bọn họ: "Nếu không thì thôi? Nghe theo mệnh trời đi.”
Sắc mặt bí thư Ngưu đại biến, không được! “Đi vay! Lập tức đi vay, vay càng nhiều càng tốt!”
Trước tiên xây dựng tốt cơ sở hạ tầng trong thôn, cho dù sau này xảy ra vấn đề gì, nên có đều có.