Bí thư Giang nhịn không được lén nhìn bí thư Hầu một cái, "Vậy cũng không đến mức tiêu hết 20 vạn!"
Bàn tay Ninh Yên chỉ về một hướng: "Này, đây là hai chiếc xe tải lớn mà chúng tôi mới mua, dùng để giao hàng, đây là tài sản cố định, tôi còn định thành lập một đội vận tải nữa. Yên tâm, chúng tôi không tiêu bừa một phân tiền, có thể kiểm tra sổ sách."
Hầu Thần:...
Ninh Yên còn ngại không đủ, một dáng vẻ khóc than: "Đừng nhìn chúng tôi bề ngoài phong quang, kỳ thật chỉ là bề ngoài vẻ vang, bên trong đã sớm mắc nợ chồng chất, nhu cầu cấp bách cần tài chính trợ cấp."
Ánh mắt trông mong của cô nhìn Hầu Thần, "Bí thư Hầu, toàn bộ chúng tôi trông cậy vào anh."
Hầu Thần đoán được mở đầu, lại không ngờ tới kết cục.
"Tài khoản công xã cũng không có 20 vạn, nhưng mà, cô có thể tiêu như vậy hẳn là cũng có thể kiếm, đồng chí Ninh Yên, tôi tin tưởng cô lực của cô."
"Ai, kiếm trong 8 năm 10 năm hẳn là có thể trả hết." Ánh mắt Ninh Yên sáng lấp lánh nhìn hắn, "Bí thư Hầu, anh hẳn là có thể nhìn thấy."
Hầu Thần:. Cô đây là có ý gì? Nguyền rủa hắn?
"Kỳ thật 300 danh ngạch này..." Ninh Yên đảo tròng mắt, "Chỉ cần bọn họ nguyện ý cùng nhau khắc phục khó khăn, trước khi chúng tôi trả xong khoản vay tạm thời không lấy tiền lương, chúng tôi làm sao cũng có thể thương lượng được."
Nghe nói như thế Hầu Thần khiếp sợ đến sắp hít thở không thông, cô làm sao lại không biết xấu hổ mà nói ra lời như vậy?
Làm công không lương mười năm? Cô so với Chu Lột Da còn ác hơn! Ninh Yên liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của hắn, bĩu môi, vẫn là một người mới a.
"Đương nhiên, còn có một phương án, chúng tôi muốn mở một nhà xưởng thức ăn chăn nuôi, nguyên liệu cần thiết là cao lương ngọt, có thể trồng ở đất hoang, có bao nhiêu thì thu bấy nhiêu, chúng tôi còn có thể cung cấp hướng dẫn kỹ thuật, miễn phí không ràng buộc."
Mỗi đại đội đều có đất hoang và ruộng gầy, không trồng được hoa màu, chỉ có thể trồng chút rau dưa các loại.
Cô đã sớm để mắt tới một khối này, nhưng cô tự mình đi nói chuyện cùng với những đại đội này, quá phiền toái.
Có vài người sẽ tăng giá vô tội vạ, có vài người mượn cơ hội muốn chỗ tốt, bọn họ đã sớm đỏ mắt không được, có cơ hội như vậy thì đều hận không thể cắn xuống một miếng thịt.
Còn có một điểm, chính là thời gian kéo lâu quá dài, quá lãng phí thời gian cùng tinh lực của cô.
"Anh liền cùng các đại đội nói chuyện thật tốt?"
Đẩy từ trên xuống dưới, cô cũng không cần ra mặt cãi cọ, hiệu quả còn tốt hơn. Trong nháy mắt Hầu Thần hiểu rõ ý của cô, khóe miệng co rút, trong đầu cô chứa cái gì vậy?
Đây là minh mưu, quang minh chính đại, đây không chỉ là chiến tích đưa tới cửa, mà còn là một mặt thể hiện cô lực thi hành chính sách của hắn.
Hắn có thể từ chối trước mặt nhiều người như vậy sao?
Phục vụ nhân dân, không thể chỉ nói ngoài miệng.
"Được, tôi đi nói chuyện, nhưng nhà xưởng thức ăn chăn nuôi muốn tuyển công nhân viên chức cũng phải để cho các đại đội khác mấy danh ngạch."
"Toàn bộ đều là máy móc tự động, không cần nhiều công nhân lắm, giai đoạn đầu chỉ cần 10 người." Thái độ của Ninh Yên rất ân cần, "Như vậy đi, nếu bí thư Hầu đã mở miệng, tôi khẳng định sẽ phải nể mặt anh, cho đại đội khác năm danh ngạch, phân chia như thế nào thì do anh định đoạt."
12 đại đội chia làm năm danh ngạch? Thế này làm sao phân chia? Vẻ mặt Hầu Thần một lời khó nói hết.
Ninh Yên lại bổ sung thêm một câu, "Đây là giai đoạn đầu, hậu kỳ còn phải tuyển một nhóm nhân viên bán hàng, cái này không bị hạn chế, chỉ cần có thể bán được đồ, nếu có người tài như vậy, các vị đề cử giúp tôi nha."
Mọi người trầm mặc, cô nói đặc biệt dễ nghe, người nào cũng có thể, nhưng, điều kiện tiên quyết là phải có bản lĩnh.
Có nhân tài như vậy, ai không muốn giữ lại để dùng?
Ai da, Ninh tổng này tuổi còn trẻ, thế mà đến một giọt nước cũng không lọt, so với những lão làng như bọn họ còn lão luyện hơn.
Rốt cục cũng tiễn đoàn người này đi, Ninh Yên đặt mông ngồi ở trên ghế, thở ra một hơi thật dài, thật mệt a, so với làm báo cáo còn mệt hơn.