[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 500

Chương 500 -
Chương 500 -

Không phải cô muốn làm việc thiên tư trái pháp luật, mà chỉ muốn tra rõ việc này.

Phương Bình đặc biệt phục, Ninh Yên còn có thể móc nối với sở trưởng, người lợi hại đi tới chỗ nào cũng lợi hại.

“Có nề nếp, phong thái điển hình của quân nhân, rất khôn khéo.”

“Vậy là tốt rồi.”

Vừa cúp điện thoại, lại có một cuộc điện thoại được gọi tới, Ninh Yên bắt máy.

"Ninh Yên, tôi là Yến Tử, cô có biết phóng viên đó tên gì không?"

Đây là nữ thanh niên tri thức lúc trước được phân phối đến chính quyền thị trấn, tuy rằng chỉ làm việc ở căn tin chính phủ, nhưng tin tức cũng linh thông.

“Nói mau.”

Yến Tử vô tình nghe được: "Kiều Trung Trực, cô biết không?”

Ninh Yên ngây ngẩn cả người, cái tên này có chút quen tai, a, đây không phải là cái người đàn ông phong lưu hoa tâm sao? Chồng của Hầu Lệ! Hắn là phóng viên!

Tất cả manh mối vụn vặt đều được xâu chuỗi lại.

“Tôi biết tên khốn này.”

Cô chợt nhớ tới một câu Nghiêm Lẫm từng nói, Hầu gia không thể xảy ra tin tức xấu, trưởng nam của Hầu gia phải đi con đường làm quan.

Con đường làm quan? Họ Hầu?

Hình như cô đã bắt được manh mối gì đó.

Trong lúc đó lời đồn đại bay đầy trời, tình thế càng ngày càng nghiêm trọng, Phương Bình cũng nhận được không ít manh mối tố cáo, chỉ đợi nghiệm chứng. Sự thật đang đến gần hơn.

"Ninh tổng, điện thoại huyện." Vẻ mặt Ninh Anh Liên rất nghiêm túc.

Ninh Yên nhận điện thoại, "Tôi là Ninh Yên, vị nào?"

Đối phương tự báo thân phận, bí thư của một vị lãnh đạo huyện nào đó, cố ý tới hỏi trách.

Vừa mở miệng đã bắt đầu khiển trách: “Đã kết án, không cần phải làm gió làm mưa như vậy, khiến cho lòng người hoảng sợ, cô chịu trách nhiệm được sao?”

Ninh Yên không khỏi tức giận, "Theo như ông nói, chân tướng không quan trọng, đúng không?"

Đối phương hùng hổ dọa người, cao cao tại thượng, "Cô phải lấy đại cục làm trọng, tập đoàn Cần Phong còn chưa ngã xuống, không phải sao? Chẳng lẽ cô hy vọng hai nhà xưởng khác cũng ngã xuống theo hay sao?”

Đây là uy hiếp, trong mắt Ninh Yên hiện lên tia lãnh ý, "Tôi không quan tâm, ngược lại thì thôi, tôi chỉ muốn công đạo."

Đối phương không nghĩ tới cô lại dứt khoát khó chơi như vậy, tạo áp lực như thế nào cũng chịu đựng được.

Người không có tư tâm là khó chơi nhất.

“Vậy cô có từng suy xét qua nhóm những công nhân viên đó hay không? Cô thật không có trách nhiệm. "

Lấy đạo lý lớn để ép người, Ninh Yên cũng sẽ như vậy, "Hại bọn họ cũng không phải tôi, tôi nghĩ, tôi rất vui lòng đem chân tướng nói cho các thôn dân, người hại bọn họ thất nghiệp a, có quan hệ không rõ ràng với bí thư Phùng, không bằng để cho bọn họ đi tìm ông đòi công đạo?"

Cô không gây chuyện, nhưng cũng không sợ phiền phức.

Người ta đều đã lấn lên đầu, còn không cho phép cô phản kích sao?

Những người này ấy, bay ở trên không trung quá lâu, không thấy được nhân gian khó khăn.

Trong ống nghe truyền đến tiếng đồ vật rơi xuống, giọng của bí thư Phùng cũng thay đổi, "Cô nói bậy, cô đừng xằng bậy."

Khi nói người khác thì dễ dàng, nhưng đến phiên mình, mới biết khẩn trương.

Ninh Yên trực tiếp oán hận nói, "Trong mắt các người, mấy nhà xưởng đóng cửa thì đóng cửa, tài chính có đẹp hay không cũng không liên quan đến các người, cá nhân các người lại kiếm được không ít chỗ tốt. Nhưng trong mắt các thôn dân, công việc là chuyện lớn bằng trời, tình nguyện đánh cược tính mạng cũng phải bảo vệ."

"Chúng tôi chân trần không sợ đi giày." Ninh Yên cười dài hỏi đối phương, "Ông chọc gặp phải phiền toái, lãnh đạo của ông còn bảo vệ ông sao? Hay là để ông ra làm người chịu tội thay?"

Đối phương trầm mặc.

Xem đi, đến lượt mình thì sợ rồi.

Không riêng gì bí thư Phùng tạo áp lực, điện thoại không ngừng đến từ khắp nơi, Ninh Yên cũng không nghe điện thoại, liền nói không có ở đây, cũng không để ý tới.

Có bản lĩnh thì đến tập đoàn Cần Phong tìm cô.

Có cô ở đây, các công nhân viên đặc biệt bình tĩnh, liền cảm thấy không có chuyện gì có thể làm khó cô, nội bộ yên tĩnh, chỉ chờ có người làm khó dễ.

Hôm nay, Ninh Anh Liên vội vàng chạy vào văn phòng, "Ninh tổng, không tốt rồi, người nhà Lư Tiểu Phương lại tới náo loạn."

Bình Luận (0)
Comment