Ninh Xuân Hoa không chút do dự giơ tay, "Bác là người đầu tiên đăng ký, bây giờ mới phát hiện, không có văn hóa quá thiệt thòi.”
Bí thư Ngưu cũng giơ tay, "Tôi cũng báo danh, trải qua việc này tôi mới hiểu được, những người chúng tôi cũng không được tốt, phải học tập thật tốt.”
So với Ninh Yên, chênh lệch quá lớn.
Nếu như không theo kịp bước chân của cô, một ngày nào đó sẽ bị đào thải.
Những người khác cũng báo danh, sau chuyện này, mọi người đều tỉnh táo ý thức được thiếu sót của mình.
Quản lý đại đội và quản lý doanh nghiệp, hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Ninh Anh Liên là thư ký, ngồi ở bên cạnh cô, hăng hái bừng bừng hỏi, "Ninh tổng, học xong có thể lợi hại như cô không?"
Ninh Yên cười ha hả, "Không thể nào, nhiều nhất là một phần.”
Mọi người tỏ vẻ rất hài lòng, "Vậy cũng đủ dùng rồi.”
Ninh Anh Liên có chút lo lắng, "Ninh tổng, cô vừa phải đi làm lại vừa phải đi dạy học, bận rộn đến vậy sao?"
Ninh Yên làm sao có thể đường đường đều lên, còn không phải mệt chết?
“Đã gặp được ba vị giáo sư tôi dẫn tới chưa? Bọn họ đều tốt nghiệp đại học danh tiếng, tôi định để bọn họ đi dạy, mấy người cứ vụng trộm vui vẻ đi, tài nguyên tốt như vậy đều lời cho mấy người rồi.”
Ba vị giáo sư kia phân chia với nhau, mỗi người dạy hai tiết một tuần, cũng không tính là quá vất vả.
“Thật tốt quá. " Ninh Xuân Hoa hạ quyết tâm báo danh cho cả nhà, không đúng, vợ của ông cũng tính.
Cơ hội khó có được, tri thức học được là của mình, ai cũng không đoạt đi được.
Học được bản lĩnh còn sợ cái gì?
Mọi người thấy được sức mạnh của tri thức từ Ninh Yên, đều hận không thể đóng gói đứa nhỏ nhà mình cùng đi học.
Ninh Yên khẽ gật đầu, "Bọn họ vừa làm giáo viên, vừa là nghiên cứu viên, cho nên, tiền lương chỉ lấy 50 đồng một phần, bao một ngày ba bữa, tương đương 50 đồng tiền ăn, có vấn đề gì không?"
Tuy rằng phí ăn uống có chút cao, nhưng người ta như vậy tương đương với làm hai công việc, lại là giáo viên tương lai của bọn họ, kính trọng một chút cũng không sai.
“Không thành vấn đề.”
Ninh Yên nhắc nhở một câu, "Đúng rồi, không cần ồn ào với bên ngoài, cũng không cần nhắc tới thân phận của những giáo sư kia, các đại đội khác đã đủ đỏ mắt rồi, nếu liên hợp lại tạo áp lực, tôi cũng không chịu nổi. Tài nguyên có hạn, phân cho người khác, chúng ta sẽ ít đi.”
Mọi người cũng không có tâm tư quên mình vì người khác, "Cô yên tâm đi, chỉ có mấy người chúng ta biết.”
“Vậy đi phát thông báo đi, khiêm tốn một chút." Ninh Yên đứng lên, "Cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây."
Mọi người nối đuôi nhau đi ra, Ninh Yên đi ở phía sau, cùng Ninh Anh Liên nói chuyện công việc.
Hầu Thần không biết từ đâu chui ra, "Ninh Yên, chúng ta nói chuyện đi.”
Ninh Yên không nói hai lời quay về phòng họp, "Nói đi.”
Hầu Thần bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt phức tạp nói không nên lời, "Cô rõ ràng đã tra được chân tướng, vì cái gì còn muốn nháo lớn như vậy?"
Ninh Yên thản nhiên nói, "Đương nhiên là vì thu hút sự chú ý của toàn thành phố, vì đính chính danh tiếng.”
Hầu Thần đã hồi tưởng lại, ngay từ đầu Ninh Yên đã bố trí, từng bước từng bước, cho tới hôm nay mới thu lưới.
Trong mạng lưới này, ngoại trừ Vương Đông, còn có vợ chồng Hầu Lệ.
"Cô có nghĩ đến hậu quả của việc quân đội can thiệp vào không?"
Ninh Yên khẽ mỉm cười, "Tôi biết Hầu gia rất có sức ảnh hưởng ở quân đội, nhưng đừng quên, Hầu gia mấy người cũng có người nhìn chằm chằm, nhìn chằm chằm nhà anh phạm sai lầm. Một khi đưa tay sẽ bị bắt, vì một Hầu Lệ, tất cả mấy người đều bị hãm sâu vào đầm, đáng giá sao?"
Hầu Thần nhắm mắt lại, quả nhiên, mọi thứ đều do cô tỉ mỉ bày ra, cô sẽ không bỏ qua Hầu Lệ.
Tư thái anh bày ra cực thấp, "Không thể lén lút hòa giải sao? Bao nhiêu tiền đều có thể”
Hắn là một người anh trai tốt, nhưng người đặt lợi ích gia tộc lên hàng đầu, tuyệt đối không phải là một lãnh đạo tốt.
“Tới mức này mới chịu nói hòa giải? Có phải chậm rồi hay không?” Ninh Yên tuyệt đối sẽ không bỏ qua người làm tổn thương cô, "Bí thư Hầu, nể tình chúng ta ở chung một thời gian, khuyên anh một câu, đại nghĩa diệt thân còn có thể bảo vệ chính mình, con đường làm quan của anh vừa mới bắt đầu."